-
Trọng Sinh Sủng Phi
- Tác giả : Cửu Lam
- Thể loại : Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cung Đấu, Cổ Đại
- Số chương : 155
- Trạng thái : Full
- Đánh giá : Đánh giá cho truyện này
- DANH SÁCH CHƯƠNG ĐỌC TỪ ĐẦU
Giới thiệu nội dung Trọng Sinh Sủng Phi:
Editor: Linh
Số chương: 155
Phùng Liên Dung vẫn cảm thấy, mình và Thái tử duyên phận quá cạn.
Cho nên đời này, nàng chỉ nghĩ không bạc đãi bản thân, ăn tốt uống tốt ngủ tốt, dành giụm tiền gửi cho người nhà cũng liền thỏa mãn.
Kết quả, nàng không chỉ làm những chuyện này, còn sinh hài tử cho Thái tử.
Sau cùng, còn làm nương nương độc sủng lục cung.
Warn: Truyện này sủng tuyệt đối, mang hơi hướng điền văn, có cung đấu nhưng không nhiều, hoàng hậu không quá độc ác, nam 9 độc sủng nữ 9, ai thích thể loại này mời ở lại, ai dị ứng với thể loại này xin dừng chân quay người bước ra.
Review của một bạn đọc convert: Nữ chính thiện lương, ôn nhu và dịu dàng, kiếp trước nàng yêu thái tử từ cái nhìn đầu tiên, nhưng nàng chỉ là một quý nhân, cộng thêm việc chỉ đến gần thái tử thôi là chân tay nàng đã bủn rủn rã rời rồi, nói chi đến việc tranh thủ chân ái, nàng không được sủng, 6 năm sau thì bệnh chết.
Sau đó nàng trọng sinh, nàng vẫn yêu thái tử như vậy, con người ôn nhu tuấn nhã đó.
Nhưng nàng cũng biết học cách bảo vệ mình, gần chàng, nàng hoan hỉ, xa chàng nàng cũng không bi thương.
Nàng điềm tĩnh và không nhút nhát nữa, kiếp này, nàng quý trọng từng phút giây được ở bên chàng, không xa cầu gì nhiều.
Nam chính ấn tượng nàng, vì nàng ôn nhu và thiện lương.
Nam chính yêu nàng có lẽ vì chàng luôn nhìn thấy thâm tình hóa ra không hết trong đôi mắt nàng, chàng sủng nàng. Chàng trở thành hoàng đế, tam cung lục viện vây quanh, nhưng chàng độc sủng nàng, vì nhìn không được nàng bi thương.
Chàng không nói thích nàng, chỉ dùng hành động để thể hiện điều đó.
Chàng muốn nàng thừa nhận trước “Chấp tử tay, bạch đầu giai lão” chàng nói. ”Tam sinh tam thế, thiếp đều muốn gả cho chàng” nàng đáp lời.
Số chương: 155
Phùng Liên Dung vẫn cảm thấy, mình và Thái tử duyên phận quá cạn.
Cho nên đời này, nàng chỉ nghĩ không bạc đãi bản thân, ăn tốt uống tốt ngủ tốt, dành giụm tiền gửi cho người nhà cũng liền thỏa mãn.
Kết quả, nàng không chỉ làm những chuyện này, còn sinh hài tử cho Thái tử.
Sau cùng, còn làm nương nương độc sủng lục cung.
Warn: Truyện này sủng tuyệt đối, mang hơi hướng điền văn, có cung đấu nhưng không nhiều, hoàng hậu không quá độc ác, nam 9 độc sủng nữ 9, ai thích thể loại này mời ở lại, ai dị ứng với thể loại này xin dừng chân quay người bước ra.
Review của một bạn đọc convert: Nữ chính thiện lương, ôn nhu và dịu dàng, kiếp trước nàng yêu thái tử từ cái nhìn đầu tiên, nhưng nàng chỉ là một quý nhân, cộng thêm việc chỉ đến gần thái tử thôi là chân tay nàng đã bủn rủn rã rời rồi, nói chi đến việc tranh thủ chân ái, nàng không được sủng, 6 năm sau thì bệnh chết.
Sau đó nàng trọng sinh, nàng vẫn yêu thái tử như vậy, con người ôn nhu tuấn nhã đó.
Nhưng nàng cũng biết học cách bảo vệ mình, gần chàng, nàng hoan hỉ, xa chàng nàng cũng không bi thương.
Nàng điềm tĩnh và không nhút nhát nữa, kiếp này, nàng quý trọng từng phút giây được ở bên chàng, không xa cầu gì nhiều.
Nam chính ấn tượng nàng, vì nàng ôn nhu và thiện lương.
Nam chính yêu nàng có lẽ vì chàng luôn nhìn thấy thâm tình hóa ra không hết trong đôi mắt nàng, chàng sủng nàng. Chàng trở thành hoàng đế, tam cung lục viện vây quanh, nhưng chàng độc sủng nàng, vì nhìn không được nàng bi thương.
Chàng không nói thích nàng, chỉ dùng hành động để thể hiện điều đó.
Chàng muốn nàng thừa nhận trước “Chấp tử tay, bạch đầu giai lão” chàng nói. ”Tam sinh tam thế, thiếp đều muốn gả cho chàng” nàng đáp lời.
Rút gọn
Danh sách chương
Chương 1: Làm sao quaChương 2: Trình tự rối loạnChương 3: Tự tạiChương 4: Giao thừaChương 5: Chơi cờChương 6: Sách dạy đánh cờChương 7: Quan giảng bàiChương 8: Nhật thựcChương 9: Chậu vàng lớnChương 10: Tự thương tổn một nghìnChương 11: An Khánh công chúaChương 12: Qua đêmChương 13: Một chút sủng áiChương 14: Bị mất mặtChương 15: Ủ rượuChương 16: Khoảng giữa huynh đệChương 17: Uống rượuChương 18: Thê thiếpChương 19: Mẫu tửChương 20: Có thaiChương 21: Chia lyChương 22: Một chuyến Sơn ĐôngChương 23: Về kinhChương 24: Ngủ sớmChương 25: Chủ độngChương 26: Triệu kiếnChương 27: Túy ông chi ýChương 28: Bị bệnhChương 29: Thái tử giám quốcChương 30: ThửChương 31: Gặp chuyệnChương 32: Một mũi tên trúng ba con chimChương 33: Lại đút một lầnChương 34: Chuyển nhà (1)Chương 35: Chuyển nhà (2)Chương 36: Săn bắnChương 37: Đại khai sát giớiChương 38: Một bức tranhChương 39: Làm nươngChương 40: Đặt tênChương 41: Vĩnh Gia khiêu khíchChương 42: Thái tử phi có thaiChương 43: Lấy nhũ danhChương 44: Hoàng thái hậu lo lắngChương 45: Xu thế lôi đìnhChương 46: ĐiênChương 47: Cầu thị tẩmChương 48: Băng hàChương 49Chương 50: Đăng cơ
Chương 51: Giữ lạiChương 52: Dung phiChương 53: Dung phi (2)Chương 54: Phủng cao đạp thấpChương 55: Chọn thêChương 56: Chuyển nhà lần haiChương 57Chương 58: Chọn đồ vật đoán tương laiChương 59: Khác biệtChương 60: Ra tayChương 61: Bà cháuChương 62: Thành thânChương 63: Lại có thaiChương 64: Gặp mặtChương 65: Sẽ luôn cùng nàngChương 66: Nhị tử (1)Chương 66-2: Nhị tử (2)Chương 67: Thú vui khuê phòngChương 68: Trên đường đi gặpChương 69: Túc vương binh quyềnChương 70: Trẫm đưa nàng vềChương 71: Thói quenChương 72: Hoài vươngChương 73: Chỗ tốtChương 74: Ngoáy lỗ taiChương 75: Thái tửChương 76: Ngự giá thân chinhChương 77: Cảm tạChương 78: Tặng hoaChương 79: Khải hoànChương 80: Bắt nạt ngườiChương 81: Cua yếnChương 82: Con dấuChương 83: Đáp tạChương 84: Một nămChương 85: Chuyện Trẫm đồng ý với nàngChương 86: Đoàn tụChương 87: Sự kiện cá mặn (1)Chương 88: Sự kiện cá mặn (2)Chương 89: Nữ nhiChương 90: Kết quảChương 91: Công chúaChương 92: Nghe giảng bàiChương 93: Hôn sựChương 94: Tần Quý nhânChương 95: Xử líChương 96: Cưỡi ngựaChương 97: Quỳ xuống cho bản cungChương 98: Quyết liệtChương 99: Cầu tình