Thê Tử Của Chàng Câm

Giới thiệu nội dung Thê Tử Của Chàng Câm:

Thể loại: Cổ đại, trùng sinh, lịch sử giả tưởng
Độ dài: trên 121 chương
Editor: tranthithuylam (Thùy Lam)
Poster: fuonganh1782


Phò mã tân hôn dung túng thị thiếp hủy đi danh tiết của nàng! Hắn khiến nàng bê bối trong sử sách, khiến nàng vong quốc, khiến nàng tuẫn quốc!

- Phó Họa Khánh, kiếp sau chúng ta nợ máu trả máu!

Lần nữa mở mắt, nàng đã thành trưởng nữ nhà nông, đất cằn nhà mục, láng giềng cực phẩm, còn có huyện lệnh phủ………..kỳ quái.

Đợi đã, thiếu niên câm mỹ mạo kinh người của huyện lệnh phủ kia, sao càng nhìn càng giống người năm đó làm hôn mê phò mã, xông vào tân phòng của nàng – Lâu Kiêm Gia?

Nhưng hắn không chỉ câm mà còn mất trí nhớ, còn trở nên si ngốc.

Thấy ngươi bị người ta bắt nạt, bổn cô nương niệm ân tình năm đó của ngươi mà dẫn ngươi về làm……….ừm, trượng phu nuôi từ bé.

- Vinh quang ở trên cao nhìn xuống ngươi không muốn, tài phú nhất thiên hạ ngươi không chọn, ngươi rốt cục vừa ý tên ngốc kia cái gì?

Nữ tử nghe vậy cong môi kề sát tai nam nhân nói:

- Vậy ngươi nghe cho rõ, bổn cô nương, thích yên tĩnh, thích sạch sẽ!

_____Lâu Kiêm Gia sẽ không nói lời ngon tiếng ngọt, Lâu Kiêm Gia trong sạch không tỳ vết.

[lịch sử phấn đấu của công chúa vong quốc, xem quân vương liều lĩnh lạnh lùng bị dạy dỗ thành trung khuyển kiêu hùng]

*Về đoạt phu*

- Tang Vi Sương, ngươi dựa vào cái gì mà giành Lâu Kiêm Gia với ta?

Một cô nương không biết thời thế tìm tới cửa, nghiến răng nghiến lợi nói.

Thiếu nữ ngồi trong ghế cười rất nhạt, nàng biếng nhác giương mắt:

- Dựa vào cái gì à?

Nàng suy tư một lát, nở nụ cười thâm sâu:

- Dựa vào hắn ăn cơm mặc y phục đều là ta tay nắm tay dạy cho hắn, còn có…..ta cột tóc giúp hắn ba năm.

Tang Vi Sương nhìn về phía Lâu Kiêm Gia, thấy hắn nhìn về phía nàng trong mắt đều là nuông chiều và dung túng……………

*Về bày tỏ*

- Lâu Kiêm Gia, tại sao lúc nào cũng là ta bày tỏ với chàng?

Nàng cười nói, nhưng chân mày hơi nhíu, thể hiện nàng có chút tiếc nuối.

Thiếu niên chấn động, đỏ mặt xấu hổ, nhưng hắn đột nhiên đưa tay ôm nàng vào lòng, dán môi lên.

Nụ hôn mãnh liệt cướp đi hô hấp của nàng………….

Không cách nào nói được, hôn nàng, chính là cách bày tỏ tốt nhất.

*Về độc chiếm*

Hộ vệ Giáp: Chủ tử thật kỳ quái, người khác nói ngài câm ngài không giận, nhưng lại không nghe nổi người khác nói xấu đương gia một câu.

Hộ vệ Ất: Tháng trước nhi tử của ông chủ thư trai cách vách tới cảm tạ đương gia viết chữ lưu niệm trên bức tranh cho hắn, vô tình chạm phải tay áo đương gia, khuỷu tay tên tiểu tử kia đến giờ vẫn còn treo đấy! Còn bức tranh kia không biết rốt cục ra sao.

Hộ vệ Bính: Chu nhị cô ở cầu tây nói đương gia sắc mặt tái nhợt, thân thể gầy yếu, không sinh con được, trở về nguyên ổ heo nhà nàng ta đều biến thành heo sữa quay, mấy ngày qua vẻ mặt Chu nhị cô đều đúng một chữ thảm!

Hộ vệ Đinh sờ cằm liếc xéo mấy người bên cạnh:………….Ta đột nhiên thấy may mắn chủ tử không thích lời ngon tiếng ngọt, nếu không nói nhiều tất nói hớ, người gặp họa tuyệt đối là chúng ta!

Hộ vệ Giáp Ất Bính:………..

(Chú thích 1: Thương Dẫn Tố trong mấy chương đầu chính là tên kiếp trước của nữ chính Tang Vi Sương.

Chú thích 2: đây không phải tỷ đệ luyến, nam chính khi đó si ngốc cho nên nữ chính mới dạy hắn.)

Đôi lời của editor:

Về bối cảnh truyện: truyện sặc mùi lịch sử nhưng là lịch sử giả tưởng do tác giả tự sáng tạo ra nên nếu có tên triều đại, tên vua, tên nước hoặc thậm chí là đặc điểm của vua hoặc nước đó có trùng với lịch sử thật đi chăng nữa nhưng nếu các bạn hứng thú, xin tra google để tìm hiểu thêm, đừng xem tình tiết truyện như lịch sử thật.

Về tư liệu: truyện sử dụng rất nhiều thơ ca, điển tích, điển cố, mình sẽ cố gắng hết sức để chú thích và tìm tư liệu nhưng khó tránh sẽ có sai sót do kiến thức hạn hẹp. Về điểm này, mình cực kỳ mong mọi người trong quá trình đọc có thể góp ý sửa lỗi hoặc cung cấp thêm kiến thức để cùng giao lưu, học hỏi.

Nhận xét cá nhân: Phong cách truyện này rất khác với những truyện mình từng edit (nhẹ nhàng, vui vẻ, đơn thuần là đọc giải trí, không để lại ấn tượng sâu sắc), xuyên suốt truyện (120 chương đầu) luôn là không khí bi thương bàng bạc do nỗi đau và hận của các nhân vật chính trong quá khứ, thêm vào đó là chút kiêu hùng, bi tráng như sử thi và lời văn như thơ như họa,..Tóm lại, đọc rất dễ bị ám ảnh, đặc biệt là khi tâm trạng không vui.

Thông thường gu của mình luôn là: đợi hoàn rồi mới đọc, nhưng chả hiểu cơ duyên xảo hợp ra mần sao mà nhảy vô cái hố chưa hoàn thế này X-X, mà lỡ nhảy rồi nhưng thích quá không muốn lên, cho nên nếu một ngày đẹp trời nào đó, tác giả hứng chí drop một cái là ăn hành :D. Mà mình rất không thích ăn hành một mình nên muốn lôi kéo thêm nhiều đồng chí đồng bào cùng hưởng thụ cảm giác "có nguy cơ ăn hành" này cho vui, đó là nguyên nhân ra đời của cái hố này. *xách dép vọt lẹ*

Mong mọi người có những giây phút thú vị và vui vẻ khi đọc truyện.
Rút gọn
Danh sách chương
Chương 1-1: Lời tác giảChương 1-2: Cầm kiếm vào tân phòngChương 2: Tuẫn quốc trùng sinhChương 3: Gia đồ tứ bích thư xâm tọaChương 4: Bán chữ kiếm món tiền đầu tiênChương 5: Kiêm gia thương thương, Bạch lộ vi sươngChương 6: Làm gói đậu đỏ thế nào?Chương 7: Các bà tới cửa đòi nợChương 8: Trà lâu gặp quý nhân, mời nàng làm hầu trà?Chương 9: Lại có kế hoạchChương 10: Dọn đến huyện thànhChương 11: Biểu muội của Triệu Lục Ý?Chương 12: Đi ước hẹn ngày xuânChương 13: Dọc đường gặp lạiChương 14: Trà hội, gặp lại Dung công tửChương 15: Thần nhị giaChương 16: Bị Thần gia cự tuyệtChương 17: Trà Tuyết Đào tìm đường sống trong chỗ chếtChương 18: Tứ thiếu gia huyện phủ?Chương 19: Chỉ nghe nói tứ công tửChương 20: Xinh đẹp như yêu quái, nhưng là kẻ ngu siChương 21: Chọc đến sủng phiChương 22: Là hắn! Dẫn nàng đi Hoài ChâuChương 23: Cùng Thần gia bàn điều kiệnChương 24: Tình thù nan giải, trăm xoay ngàn chuyểnChương 25: Kẻ ngốc tứ công tửChương 26: Lâm Cảnh Thần nuôi tư sủng?Chương 27: Đại tuyển sắp đếnChương 28: Thúc ngựa đuổi theo Tĩnh SơChương 29: Tú nữ bị sơn tặc cướpChương 30: Chân tình giả ý sớm chiều đổi thayChương 31: Chỉ phụ mỹ mạo, công tử thế giaChương 32: Trúng kế, suýt thất trinhChương 33: Lâu kiêm giaChương 34: Xuất phủ tìm nàngChương 35: Trước cửa quả phụChương 36: Làm trượng phu nuôi từ béChương 37: Sao ngươi lại ở trên giường ta?Chương 38: Hắn mới là điều tốt đẹp nàng từng cóChương 39: Quả nhiên, Tống Nùng Hoa tới cửaChương 40: Dịu dàng thắm thiết không tự biếtChương 41: Búi tóc cho hắnChương 42: Yêu nghiệt, không được phép cười nữaChương 43: Một cước đá bayChương 44: Nguyên Tiêu, gặp lại Dung TrinhChương 45: Mất đi là trí nhớ chứ không phải khí chấtChương 46: Có tâm ắt loạnChương 47: Lâu Kiêm Gia là aiChương 48: Tiểu Lâu, ta không muốn chếtChương 49: Chiến tranh
Chương 50: Mua lương thựcChương 51: Đồ thànhChương 52: Chạy trời không khỏi nắng?Chương 53: Cùng chàng vĩnh biệt?Chương 54: Lại ngâm câu Kiêm gia, thanh thản lúc sinh tửChương 55: Lâu Kiêm Gia, ngươi quay lại làm gìChương 56: Chủ nhân vui giận thất thườngChương 57: Xứng đôiChương 58: Hiểu nàngChương 59: Chẳng qua là một tràng oan oan tương báoChương 60: Do thám ban đêm, gặp phải ám sátChương 61: Từng là tử sĩChương 62: Hồi ức, Hoa Dương mười ba tuổiChương 63: Phó Họa Khánh từng loạn tâm tưChương 64: Quân cờ, trăm năm ân oánChương 65: Dọc đường gặp mỹ nhânChương 66: Nốt chu sa, xử namChương 67: Bắt dếChương 68: Mỹ nhân trướng hạ do ca vũChương 69: Say rượu trèo tường về!Chương 70: Lại gõ cửa ký ứcChương 71: Khánh ngọc, mười hai năm, vật về chủ cũChương 72: Vạch trần màu mắt lạ của hắnChương 73: Thỏ khôn có ba hangChương 74: Tiểu Lâu thật lợi hạiChương 75: Bạc NgạnChương 76: Đi xem Đào hoa yếnChương 77: Ba năm đào hoa!Chương 78: Tai nạn đổ máu?Chương 79: Quan hệ khiến người ta suy nghĩ sâu xaChương 80: Câu trả lời của bọn trẻChương 81: Bạch y trong trẻo, kinh diễm nơi nơiChương 82: Một ngày có tới hai người ômChương 83: Trúng kế! Mai phục rừng đàoChương 84: Án mạng, quỷ kế được như ý?Chương 85: Lâu Kiêm Gia mất tíchChương 86: Bỏ bao công sức, hại người hại mìnhChương 87: Nữ nhân, ngươi rốt cục là aiChương 88: Tiền cược của nàngChương 89: Thật muốn mổ tim ngươi raChương 90: Một chút manh mốiChương 91: Truy kích, đến huyện Thiệu TâyChương 92: Mưa to, áo xanh hào sảngChương 93: Người không ra người, ma không ra maChương 94: Kéo hắn vào địa ngụcChương 95: Vì loạn thế đáng sợ này!Chương 96: Quân sư mặt sắt, Chủy Vũ đại nhânChương 97: Nghiền xương chúng thành tro bụi!Chương 98: Người của bổn tướng quân mà cần ngươi dạy dỗ?Chương 99: Cút đến quân kỹ doanh đi