Bạc Hà Đồ My Lê Hoa Bạch

Giới thiệu nội dung Bạc Hà Đồ My Lê Hoa Bạch:

Thể loại: ngôn tình, cổ đại, xuyên không
Edit: Cún con say sữa, Windy, Lâm Linh
Độ dài: 66 chương + 3 phiên ngoại

LÝ GIẢI TÊN TRUYỆN

Bạc hà: Vân Tưởng Dung, từ nhỏ đã có đôi mắt long lanh đẹp hút hồn, đôi má tựa ráng chiều, làn da trắng mịn nõn nà, sinh ra đã biết nói, dung nhan vô song. Trời sinh tính tình thông minh, linh hoạt, tựa như tinh linh trong truyền thuyết. Từ khi lên chín tuổi đã ẩn hiện một diện mạo khuynh quốc, khuynh thành. Sinh ra đã được phong làm thái tử phi. Thân thể có mùi thơm mát của bạc hà, vì vậy mà được xưng tụng là “Bạc Hà mỹ nhân”.

Đồ my: Tử Hạ Phiêu Tuyết, một đôi mắt màu tím, dung nhan còn đẹp hơn cả nữ nhân, giống như đóa hoa đồ my nở trong tuyết tháng sáu. Thiên phú dị bẩm, xử sự lạnh lùng, quyết đoán, danh xưng là “Yêu vương”.

Lê: Triệu Lê Mậu, thái tử Hương Trạch Quốc, trí dũng hơn người, một đôi mắt phượng không giận mà uy, như một cây lê cao vút, xum xuê cành lá.

Hoa: Hoa Phỉ, ngọc thụ lâm phong, giỏi dùng độc mà cũng giỏi trị độc. Thích màu xanh, từ chỗ ở cho đến quần áo và đồ dùng hàng ngày đều là màu xanh. Tính tình thẳng thắn, chân thành, thường khiến cho người khác ôm bụng cười đến quặn thắt cả ruột.

Bạch: Vân Tương Chi, là con nuôi của Thừa tướng Hương Trạch Quốc Vân Tư Nho, dáng vẻ khó phân biệt nam nữ, thích màu trắng, giỏi vẽ tranh, được mệnh danh là Họa thánh. Người đời sai dùng “tư nho”để chỉ mỹ nam.

Giới thiệu vắn tắt

Hoàng đế tự mình xem xét tuyển người phối ngẫu(1) với Thái tử. Thái tử mặc dù rất tốt, nhưng cũng không bằng được “Tiểu Bạch ca ca” thanh mai trúc mã của nàng. Vì vậy, Vân Tưởng Dung vốn không sợ trời, không sợ đất liền tỉ mỉ bày ra một màn “tân nương thất lạc”. Nguyên tưởng rằng chỉ là tư tình của nhi nữ, không ngờ lại khiến thiên hạ phân tranh.

 (*Phối ngẫu: Kết duyên vợ chồng)

Thân thế của Tiểu Bạch ca ca mà nàng vẫn thương yêu là một câu đố. Kẻ được thế nhân gọi là “Yêu Vương”, Tử Hạ Phiêu Tuyết, cũng nhìn chằm chằm vào nữ tử mang trên người hương bạc hà truyền kỳ. Dung mạo đẹp chính là sai lầm mà. Đúng là Hồng nhan họa thủy trong truyền thuyết

VĂN ÁN

Sự tình được đặt tên là kỳ diệu này bắt đầu từ một đầu mối như sau: tôi quen biết một người bạn trai đã được 3 tháng lẻ 1 ngày. Trong một buổi tối nọ, lương tâm tôi đột nhiên thức tỉnh, cho nên tôi đã quyết định rằng để cứu vớt trái đất, nếu tôi không vào địa ngục thì còn ai vào địa ngục? Một cuộc cách mạng tinh thần cao thượng. Nhưng nó gắn với một bài học đau lòng. Nếu có thể thì tôi ước gì người bạn trai ấy đừng cố cầu hôn tôi. Cũng không biết tên “quạ đen” nào ngu ngốc đưa ra ý kiến rằng tôi rất thích một chiếc nhẫn kim cương – khiến người bạn trai đó lẳng lặng bỏ chiếc nhẫn vào trong ly sinh tố đào mát lạnh. Đúng lúc chàng giương mắt hồi hộp chờ đợi, thì tôi ngây thơ vô tội múc một thìa sinh tố đào lớn đến mức không thể lớn hơn được nữa, rồi dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai nuốt xuống… Tại thời điểm tôi trình diễn động tác sét đánh không kịp bưng tai ấy, trong nháy mắt, tôi thấy trong con ngươi nhỏ tí xíu đang nhìn tôi chờ đợi, chợt xuất hiện vô số con số phóng đại (người bình thường gọi đó là nhãn thần), sau đó trước mắt tối sầm…

———————-

Sử sách ghi chép lại rất nhiều cách xuyên qua không gian: có người vì bị tông xe mà  xuyên qua, có người vì nhảy lầu mà xuyên qua, có người xuyên qua khi đang ngủ, có người vì sinh bệnh mà xuyên qua… Mà tôi —— lại vì bị chiếc nhẫn cầu hôn nạm kim cương làm cho nghẹn chết mà xuyên qua. Quá xấu hổ! Thật quá xấu hổ mà! Một nỗi bất hạnh trong vạn nỗi bất hạnh! Có người nói tôi thật biết cách hủy hoại sự trong sạch của những người xuyên qua…

Rút gọn
Danh sách chương
Chương 1: Xuyên qua thật là phiền muộnChương 2: Tử cúc sơ sinh chu cận trụy (hoa cúc tím mới sinh rơi vào nhà phú quý)Chương 3: Người sợ nổi danh, heo sợ thịtChương 4: Sinh nhật tròn một tuổiChương 5: Thiếu niên bất thức sầu tư vịChương 6: Cẩm tú hoa niên thùy dữ độChương 7: Đêm trăng náo loạn lê viênChương 8: Thuật dịch dungChương 9: Hồng quần đố sát thạch lưu hoaChương 10: Diện thánhChương 11: Đồng lai vọng nguyệt nhân hà xứ (người cùng ngắm trăng đêm nào với ta giờ đâu thấy)Chương 12: Đình viện thâm, thâm, thâm kỷ hứa (đình viện sâu, sâu, sâu biết mấy)Chương 13: Thiên giai dạ sắc lương như thủy (1) (màn đêm sương phủ trời man mác)Chương 14: Thủy tinh liêm động vi phong khởi (1) (rèm châu lấp lánh lay hơi gió)Chương 15: Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừngChương 16: Nam vân, bắc tuyết, lũng trung hoaChương 17: Phinh phinh niểu niểu thập tam dưChương 18: Trang sinh hiểu mộng mê hồ điệp (1)Chương 19: Chưa đến hoa triêu (1) giữa mùa xuânChương 20: Phật thủ bạt ngàn vẫn không thể thông suốtChương 21: Phong lý lạc hoa thùy thị chủ (gió thổi, hoa rơi, ai là chủ)Chương 22: Thay xà đổi cột, bướm phá kénChương 23: Gió nổi báo giông tố sắp đếnChương 24: Gió sương lạnh buốt không đường thoátChương 25: Khi hoa nở cũng là lúc hoa tànChương 26: Hoa trên đường đã nở, nàng ngắm hoa thong thả quay về (1)Chương 27: Hỏi rễ sen có bao nhiêu tơ lòngChương 28: Trúc ngoại đào hoa tam lưỡng chi (1)Chương 29: Trời xanh, cỏ xanh, mây vờn quanhChương 30: Trời xanh, cỏ xanh, mây vờn quanh (2)Chương 31: Tháng ba đổi lửaChương 32: Trời ở cao, núi ở xa, sương buốt lạnhChương 33: Ám hương phù động nguyệt hoàng hôn (1)Chương 34: Sáo ngọc lưu luyến hoa bích đào
Chương 35: Rèm châu chẳng cuốn đêm sương lạnh lùng (*)Chương 36: Yến quen chốn cũ lại quay về (*)Chương 37: Bao phen hồn mộng được tương phùng (*)Chương 38: Chén trà đưa hương thay rượu nồng (*)Chương 39: Dẫu có tương phùng cũng chẳng nhận ra (*)Chương 40: Từng cánh hoa mềm mại hé mởChương 41Chương 42: Say biệt lầu tây nay quên hết (*)Chương 43: Cửu quan hổ báo khán kình địchChương 44: Lưu vân tụ tán liễu vô ngân (*)Chương 45: Triều lạc mộ khai thông tự hứaChương 46: Cánh vô nhân giải tri tâm khổChương 47: Phong vân biến sắc vị tri xuânChương 48: Y y cố quốc phiền xuyên hận (Nhất)Chương 49: Y y cố quốc phiền xuyên hận (Nhị)Chương 50: Y y cố quốc phiền xuyên hận (Tam)Chương 51: Y y cố quốc phiền xuyên hận (Tứ)Chương 52: Y y cố quốc phiền xuyên hậnChương 53: Nhất thủy miểu miểu, song sơn điệp (sóng nước mênh mông, núi điệp trùng)Chương 54: Cận sơn diêu thủy giai hữu tình (gần núi xa sông đều có tình)Chương 55: Trữ tri hiểu hướng vân gian một (nào biết được hướng mây trôi)Chương 56: Nhất đạn lưu thủy nhất đạn nguyệtChương 57: Bán nhập giang phong, bán trong mây (nửa vào gió sông, nửa vào mây)Chương 58: Trúc táo yên khinh hương bất biến (khói bếp trúc dịu hương không thay đổi)Chương 59: CÙNG AI ĐỒNG TÚY THẢi HƯƠNG VỀChương 60: Bích vân thiên cộng sở cung diêuChương 61: Triêu vân tín vãng tri hà xử (ngoảnh mặt lại biết hướng nơi nào)Chương 62: Thiên biên kim chưởng lộ thành sươngChương 63: Quy thì ứng giảm tấn biên thanhChương 64: Phi hoa tự hữu khiển tình xửChương 65: HẢi THƯỢNG MINH NGUYỆT CỘNG TRIỀU SINH (TRĂNG SÁNG TRÊN BIỂN SOI CHÂN TRỜI)Chương 66: Sáu mươi vị mỹ nhân, sáu mươi chén rượu ngonChương 67: Ngoại truyện: lần đầu tiên gặp “bạc hà mĩ nhân” vân tưởng dung (1)Chương 68: Ngoại truyện: lần đầu tiên gặp “bạc hà mĩ nhân” vân tưởng dung (2)Chương 69: Ngoại truyện: tâm sinh bạc hà nhuyễn thảo hương