-
Mọi Người Đều Nói Ta Biến Thái
- Tác giả : Trùng Tiểu Biển
- Thể loại : Ngôn Tình, Hài Hước
- Số chương : 46
- Trạng thái : Full
- Nguồn : docke.wordpress.com
- Đánh giá : Đánh giá cho truyện này
- DANH SÁCH CHƯƠNG ĐỌC TỪ ĐẦU
Giới thiệu nội dung Mọi Người Đều Nói Ta Biến Thái:
Thể loại: Hiện đại, hài
Converter: Tuyetbangnhi
Editor: Docke
Ta rất yêu Nghiêm Tử Tụng, yêu đến mức không có cách nào kiềm chế nổi.
Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Nghiêm Tử Tụng, ta đã thề: ta sẽ trở thành bạn gái của hắn.
Ta giúp giặt quần áo, quét dọn vệ sinh. Mỗi ngày ta đều tự cho mình là bạn gái của hắn.
Cho dù hắn có chán ghét ta cỡ nào, ta vẫn không thèm để ý.
Nhưng hắn lại không thương ta. Hắn chỉ ăn cơm ta làm cho hắn, sau đó mỗi lần nhìn thấy ta đều nói: “Ngươi cút sang một bên cho ta!”.
Có một ngày, ta đẩy hắn xuống cầu thang rồi nói: “Nghiêm Tử Tụng, ngươi tàn phế đi! Ngươi tàn phế, ta sẽ nuôi ngươi cả đời.”.
Về sau, ta lại đột nhiên không thương hắn nữa. Hắn làm gì ta cũng thấy phiền.
Có một ngày hắn tự mình té xuống cầu thang rồi nói với ta: “Tương Hiểu Mạn, ta tàn phế, ngươi phải nuôi ta cả đời.”
Hắn còn nói: “Nếu không, ta giặt quần áo, nấu cơm giúp ngươi ?”
[ Được rồi, thật ra văn án còn một phần nữa…]
Vương Đình Hiên là sư huynh của ta.
Hoặc có thể nói là, một pho tượng thần.
Mọi người đều nói, nếu trong văn án mà không nhắc gì đến hắn là bất kính.
Gì vậy! Ta cự tuyệt đề cập đến người này.
Converter: Tuyetbangnhi
Editor: Docke
Ta rất yêu Nghiêm Tử Tụng, yêu đến mức không có cách nào kiềm chế nổi.
Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Nghiêm Tử Tụng, ta đã thề: ta sẽ trở thành bạn gái của hắn.
Ta giúp giặt quần áo, quét dọn vệ sinh. Mỗi ngày ta đều tự cho mình là bạn gái của hắn.
Cho dù hắn có chán ghét ta cỡ nào, ta vẫn không thèm để ý.
Nhưng hắn lại không thương ta. Hắn chỉ ăn cơm ta làm cho hắn, sau đó mỗi lần nhìn thấy ta đều nói: “Ngươi cút sang một bên cho ta!”.
Có một ngày, ta đẩy hắn xuống cầu thang rồi nói: “Nghiêm Tử Tụng, ngươi tàn phế đi! Ngươi tàn phế, ta sẽ nuôi ngươi cả đời.”.
Về sau, ta lại đột nhiên không thương hắn nữa. Hắn làm gì ta cũng thấy phiền.
Có một ngày hắn tự mình té xuống cầu thang rồi nói với ta: “Tương Hiểu Mạn, ta tàn phế, ngươi phải nuôi ta cả đời.”
Hắn còn nói: “Nếu không, ta giặt quần áo, nấu cơm giúp ngươi ?”
[ Được rồi, thật ra văn án còn một phần nữa…]
Vương Đình Hiên là sư huynh của ta.
Hoặc có thể nói là, một pho tượng thần.
Mọi người đều nói, nếu trong văn án mà không nhắc gì đến hắn là bất kính.
Gì vậy! Ta cự tuyệt đề cập đến người này.
Rút gọn
Danh sách chương
Chương 1: Lúc nhỏ ta hơi điênChương 2: Đại thần xuất hiệnChương 3: Gặp nhau trong mưaChương 4: Hàm trư thủ đích thập bát môChương 5: Gian tình trên giường bệnhChương 6: Mông co dãnChương 7: Sa mạc nhiệt tìnhChương 8: Không tìm thấy hoàng vinhChương 9: Va chạm kịch liệtChương 10: Lần đâu thân mậtChương 11: Cuộc chiến giữa nữ anh hùng và nữ thiên sứChương 12: Lần thứ hai thân mậtChương 13: Giai điệu dưới vực sâu không đáyChương 14: Cố ý gặp gỡ ngẫu nhiênChương 15: Nơi nào cũng có đại thầnChương 16: Phơi nắng càng thêm khỏeChương 17: Trái tim ta tan nátChương 18: Nhật ký chuyện tình của tiểu mạnChương 19Chương 20Chương 21: Bình phongChương 22: Thâm nhập căn cứ địaChương 23: Nước hoàng hà vỡ đê
Chương 24: Bạn gái tin đồnChương 25: Kỳ hạn yêuChương 26: Lột xácChương 27: Nụ hôn đầu tiênChương 28: Tình yêu thăng cấpChương 29Chương 30Chương 31Chương 32Chương 33Chương 34Chương 35Chương 36Chương 37Chương 38Chương 39Chương 40Chương 41Chương 42Chương 43Chương 44: Tình yêu là gì?Chương 45: Hương vị tình yêuChương 46: Tiểu kịch trường 1