Tôi Không Muốn Diễn Vai Nữ Phụ Này Nữa Chương 7

Lâm Ý Nhiên ngồi trong góc nhìn thấy Chu Oanh Oanh bị phê bình thảm thương đã bắt đầu thấy run sợ trong lòng, người ta đã 5 năm có lẻ lăn lộn trong nghề mà còn bị như vậy, cô đây hôm nay là ngày đầu tiên nhìn thấy phim trường quay phim là như thế nào, làm sao tránh khỏi số kiếp bị đuổi đây?[Má ơi, tôi cảm thấy có cảm giác ko ổn rồi!].

Lâm Ý Nhiên trong lòng đánh lô tô.[Vai diễn của cô rất nhỏ, cố gắng lên]- Hệ thống động viên.[Người ta đã đi diễn mấy năm trời, còn bị chửi té tát thế này, tôi làm sao mà làm được, tôi còn chưa lên sân khấu bao giờ đấy.]- Lâm Ý Nhiên không còn chút tự tin như lúc đầu.Đầu óc đang quay cuồng, Lý Nhi bên cạnh lại nắm lấy tay Lâm Ý Nhiên lay mạnh: “Chị Nhiên, đổi sang bối cảnh đại điện rồi, chị chuẩn bị đi, sắp đến lượt cảnh tiến cống của sứ đoàn Tây Vực rồi đó.”Lâm Ý Nhiên vừa nghe đến đó, đã run rẩy đứng dậy, gấp gáp theo đoàn xe di chuyển sang khu vực hoàng cung sâu bên trong Long Tịnh.Nhìn thấy khung cảnh đại điện đã được bày bố xong xuôi với dàn diễn viên mặc triều phục nhà quan xếp hàng đứng ngay ngắn, đạo cụ mạ vàng sáng bóng cùng bàn rượu thịt xa hoa được tuần tự dọn ra, Lâm Ý Nhiên càng lo lắng tợn.

Cô nhắm mắt, lẩm nhẩm kịch bản lần nữa rồi quay đầu nhìn một lượt dàn diễn viên chuẩn bị lên đài.

Thế mà lại bắt được thân ảnh của nữ chính trong thế giới tuyến truyện này Triệu Vy Vân đang ngoan ngoãn mặc triều phục công chúa, cúi đầu nói chuyện với nam nữ chính và nam phụ.Vì đây là một dự án đại IP chuyển thể từ tác phẩm ăn khách cho nên bên sản xuất và nhà đầu tư rất mạnh tay chi tiền mời những tên tuổi đang hot đảm nhiệm những vai quan trọng.

Nam chính Nhị hoàng tử Lý Lập Hiên do nam diễn mới xuất sắc nhất của giải Sư tử vàng Hoắc Tu Kiệt, nữ chính là Ảnh Hậu Ninh Hinh vừa trở lại làng giải trí sau 1 năm sinh nở.

Mà nam nữ phụ một người là tiền bối lão làng Cao Lãng vai Thái tử tham vọng, người còn lại chính là tiểu hoa mới nổi vừa ký hợp đồng với TC Ent Triệu Vy Vân.

Đây quả là một tổ hợp vừa tài năng vừa đẹp mắt.“Nhìn đi, Triệu Vy Vân người ta vừa đẹp người lại đẹp nết, mới xứng đáng đứng trong tổ hợp tài hoa đó, đâu như ai kia, sử dụng chiêu trò dơ bẩn.”- Chu Oanh Oanh âm dương quái khí đứng bên cạnh thổi hơi vào tai Lâm Ý Nhiên.Giật mình vì bị quấy rầy, Lâm Ý Nhiên ko giữ sắc mặt tốt nữa, trực tiếp trừng mắt nhìn Chu Oanh Oanh: “Cô có bệnh à, cứ thích quấy rầy người khác thế, cô cứ thế này thì tôi sẽ méc trợ lý đạo diễn đấy nhé.”Chu Oanh Oanh hiện tại ko còn phận sự ở đây, nghe Lâm Ý Nhiên nói thế cũng sợ bị đuổi về, đành ngậm miệng rời khỏi chỗ Lâm Ý Nhiên đang ngồi.Bối cảnh đại điện đã được chuẩn bị xong, diễn viên vào vị trí.

Cảnh quay bắt đầu.Vị nghệ sỹ ưu tú lão làng trong vai hoàng đế ngồi trên đài cao, bệ vệ nhìn xuống dưới, hàng ngũ triều thần nghiêm chỉnh ngồi thành 4 hàng.

Mà hai nhân vật Nhị Hoàng Tử và Thái tử người bên tả người bên hữu đang ngồi dưới chân Thiên tử, vẻ mặt thân thiết nói cười cùng công chúa Lý Ngọc Trân.

Buổi tiệc này mở ra để tiếp kiến sứ đoàn Tây Vực đến cống nạp trân bảo theo thông lệ mỗi năm, mà Tây Vực vì muốn thể hiện sự quy phục với Đại Đường cũng như mong muốn Đại Đường có thể ban chiếu đồng ý hỗ trợ quân sự, lần này cố ý đưa một đống kỳ trân dị bảo, châu báu vàng ròng, dược liệu quý hiếm và mỹ nhân tuyệt sắc.

Hoàng đế ko muốn hưởng một mình, dứt khoát ban cho hai vị hoàng tử của mình.Lâm Ý Nhiên đứng trong hàng, nhẩm đếm đến lượt mình xuất hiện.“Cắt.

Cảnh toàn ok, chuyển sang góc cận.”- Tiếng đạo diễn dõng dạc hô lớn trong loa.“Lâm Ý Nhiên, cảnh tiếp theo sẽ thấy rõ mặt cô, nên phải chú ý nét mặt một chút, phải ra vẻ quyến rũ hơn, ánh mắt phải ướt át lay động lòng người, hiểu chưa.”- Trợ lý đạo diễn lầm bầm nhắc nhở, Lâm Ý Nhiên lo lắng gật gật theo từng lời.Máy quay chuẩn bị, Lâm Ý Nhiên nhẹ nhàng yểu điệu bước lên chính giữa điện, khom lưng khuỵu gối ngước mắt nhìn lên người ngồi trên ngai vàng.“Cắt.

mỹ nhân người ta là sóng mắt ẩn tình, chứ ko trợn mắt trừng người, cô như vậy là muốn nhát ma hoàng đế à?”- Giọng đạo diễn lại bắt đầu nghiêm khắc vang lên.

Tiếng xôn xao bắt đầu nổi lên lăn tăn như bọt sóng.Lâm Ý Nhiên biết là đạo diễn đang nói mình, vội vàng quay người lại, cúi gập 90 độ xin lỗi.

Thấy thái độ khiêm tốn thành thật, lại biết nghe lời, đạo diễn ko nói tiếp, phất tay làm lại.“Chuẩn bị, 3-2-1, action”.“Lâm Ý Nhiên phải ko? Chỉ 1 ánh mắt quyến rũ thôi mà cũng ko diễn đc à? Cô nhăn mày là khó chịu với Hoàng đế đấy à?” – Đạo diễn đập bàn một cái rõ to, ko còn kiên nhẫn mà gọi thẳng tên cô khiến Lâm Ý Nhiên xấu hổ muốn chui xuống đất.“Hèn chị, thực lực như vầy thì có đi cửa sau cũng ko ai muốn nhận.” Tiếng nữ xì xầm bên cạnh vang lên.“Cô nghĩ nhà đầu tư lần này là ai mà muốn đi cửa sau là được.”.

Lại có thêm người nghị luận xen vào.Lâm Ý Nhiên nhìn lên, phát hiện hai diễn viên vai thị nữ đứng cạnh Triệu Vy Vân đang to nhỏ về mình, mà Triệu Vy Vân ngồi ở đấy cư nhiên lại che miệng mỉm cười khiến cô nóng hết cả mặt, tự nhủ lần này nữa phải qua cảnh.

Nghĩ là làm, Lâm Ý Nhiên quay lại nhìn đạo diễn nghiêm túc cúi gập 90 độ thêm lần nữa nói lời xin lỗi.Đạo diễn ko muốn nói thêm với Lâm Ý Nhiên, ra hiệu camera và diễn viên vào vị trí.“3, 2, 1 – Action”Sứ đoàn Tây Vực tiến vào đại điện, theo hiệu lệnh 3 tiếng vỗ tay, mỹ nhân đã bước lên chính giữa, nhẹ nhàng tháo khăn che mặt, sóng mắt lưu chuyển, ướt át diễm tình khiến nam tử thổn thức ko thôi.“Cắt, tốt lắm, nghỉ giải lao, chuẩn bị chuyển cảnh tiếp theo.”- Đạo diễn hô to trong loa, gật gù ra vẻ vô cùng hài lòng.Lâm Ý Nhiên thở phào, vì ko để bị NG lần nữa, Lâm Ý Nhiên cố gắng nhớ lại gương mặt anh chàng mối tình đầu hồi trung học, lúc đó Lâm Ý Nhiên ko có can đảm thổ lộ, chỉ cố gắng tìm cớ lượn lờ trước mặt người ta với gương mặt e thẹn.Sau khi hoàn thành xong phân cảnh đầu tiên, Lâm Ý Nhiên chưa vội rời đi mà lơ đãng lia mắt một vòng, hệ thống trong đầu gấp gáp vang lên: [Tôi cảm nhận được, nam chính ở gần đây.][Cái gì? Nam chính xuất hiện á?]- Lâm Ý Nhiên sửng sốt, cô còn chưa chuẩn bị gì mà.[Đúng vậy, đây là một tiểu thuyết bá đạo tổng tài, lấy nam chính là trung tâm, hào quang vạn trượng, vượt trên cả nữ chính, thân là hệ thống lấy hoàn thành cốt truyện và mục tiêu chính, tôi rất nhạy cảm với nam chính đấy.]- Hệ thống chắc nịch.[Hắn đến chưa? Tôi phải làm sao đây?]- Lâm Ý Nhiên bối rối, vẫn chưa dám rời đi.[Đang trước cửa, chuẩn bị bước vào khu vực này, ký chủ nhanh chóng gây sự với nữ chính đi.][Bằng cách nào cơ?][Gì cũng được, chửi mắng, đẩy ngã, nhanh lên.]- Hệ thống ko nhịn được thúc giục[Đẩy ngã nữ chính, ngay tại chỗ này, trước mặt mọi người à? Có bị điên ko thế?]- Lâm Ý Nhiên trợn mắt, hỏi lại lần nữa.[Không có thời gian nữa đâu, ký chủ nhanh chóng quyết định đi.]- Hệ thống muốn gào thét.Lâm Ý Nhiên đánh mắt qua vị trí Triệu Vy Vân, cô ấy đang đứng một mình, hai diễn viên vai thị nữ đã tiến lên trước vẫy tay với cô ấy rồi nhập vào dòng người muốn rời đi.Để nhanh chóng được trở về, Lâm Ý Nhiên không thể không hành động, cô quyết đoán xoay người lại tiến đến chỗ Triệu Vy Vân, ánh mắt ghim chặt vào một điểm, trợn mắt mở miệng gằn giọng: “Triệu Vy Vân, hồi nãy cô cười cái gì? Nhìn thấy tôi như vậy đắc ý lắm à?”Triệu Vy Vân điềm đạm đứng đó, nhìn Lâm Ý Nhiên, không yếu thế đáp: “Tôi sao phải đắc ý với cô, cô với tôi lại ko thân thiết, chỉ là cười một cái thôi, cũng ko phải là cười cô.”Lâm Ý Nhiên liếc mắt nhìn xung quanh, sau đó tính toán lao lên lấy tay đẩy nhẹ Triệu Vy Vân một cái.Thấy đối phương có vẻ tức giận muốn ra tay, Triệu Vy Vân lạnh mặt cứng đối cứng, đang muốn thẳng lưng chống trả thì phát hiện ra…Lực đẩy có phải nhẹ quá rồi ko?Lâm Ý Nhiên ko dám ra tay quá mạnh, tay vươn ra, lại ấn nhẹ một cái lên đầu vai Triệu Vy Vân, có khác gì phẩy tay đuổi ruồi đâu cơ chứ, cô muốn khóc quá đi à.[Đẩy mạnh hơn được ko? Nam chính đã nhìn qua đây rồi]- Hệ thống cũng muốn khóc theo rồi.Triệu Vy Vân nhíu mày nhìn hành động và vẻ mặt giả trân của Lâm Ý Nhiên, không nghĩ được đối phương đang mưu tính gì, lấy tay muốn hất ngược Lâm Ý Nhiên ra.Nhìn thấy Triệu Vy Vân có vẻ muốn ra tay, Lâm Ý Nhiên cắn răng, dùng sức đấy mạnh Triệu Vy Vân một cái khiến cho cô ta phải lùi lại phía sau mấy bước mới gượng lại được.Triệu Vy Vân ko nghĩ Lâm Ý Nhiên có thể ra tay mạnh như vậy trước mặt mọi người, thân hình chới với, miệng kêu ra tiếng.Nhưng cảm giác đau đớn té ngã không ập đến, cô ta mở mắt ra, vai áo đã bị cánh tay Lâm Ý Nhiên giữ chặt lấy, gương mặt thất thần, rõ ràng đây là hành động theo bản năng mà.[Ký chủ làm cái gì vậy?]- Hệ thống trợn mắt“Cô làm cái gì vậy?” Triệu Vy Vân đồng thời cũng hét to lên.Mà hành động của hai người đã gây sự chú ý với đoàn người, có tiếng người la lên: “Lâm Ý Nhiên lên cơn nữa à, lại ra tay với Triệu Vy Vân?” đã hoàn toàn kéo ánh mắt của mọi người đến chỗ hai người bọn họ.Lâm Ý Nhiên lúc này lại mới giật mình, vội vàng buông tay khiến Triệu Vy Vân hơi lảo đảo, những cuối cùng cũng ko ngã xuống như dự đoán ban đầu.Những bước chân rào rào chạy qua khu vực Lâm Ý Nhiên đang đứng, ngoài tổ đạo diễn, sản xuất và mấy người ở hiện trường, còn có gương mặt lạnh lẽo âm tình bất định của một người đàn ông lạ đang đút túi nhíu mày đứng nhìn ê kíp loạn thành một đoàn.[Dù sao cũng đã thu hút được ánh mắt của nam chính, coi như cũng hoàn thành một phần của nhiệm vụ đi.]- Hệ thống thở phào, hài lòng với hành động của Lâm Ý Nhiên..
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện