Tôi Không Muốn Diễn Vai Nữ Phụ Này Nữa Chương 28

Chỉ còn 1 tuần cuối là hoàn thành tất cả các cảnh quay của dự án “Nếu không là tình yêu”.Mọi người đều nỗ lực hết sức để hoàn thành tiến độ khiến đạo diễn Chung Thịnh và bên nhà sản xuất vui vẻ vô cùng.

Nếu không có vấn đề gì xảy ra, bộ phim sẽ có thể được chiếu vào thời điểm giáng sinh năm nay trên nền tảng Sunday.Thời gian này được sự kèm cặp hướng dẫn của hai vị tiền bối Phan Lộ Lộ và Cao Lãng, Lâm Ý Nhiên tiến bộ rõ ràng, đã biết chọn góc mặt trước camera, cũng như kiểm soát được biểu cảm gương mặt.

Số lần NG cũng giảm hẳn, nhưng cảnh đơn giản chỉ cần một lần là đã qua.Những cảnh quay của Lâm Ý Nhiên sẽ kết thúc trước hai người kia, cảnh cuối cùng của cô sẽ là cảnh điên cuồng lái xe lao xuống vực cùng nam phụ Tống Hiên khi nhân vật nữ phụ muốn giết chết nữ chính.Lâm Ý Nhiên và Tống Hiên kiểm tra thật kỹ càng dây an toàn, rồi bắt đầu ngồi vào trong xe.Chiếc xe lăn bánh vừa phải, chờ về xử lý hậu kỳ sẽ bổ sung thêm hiệu ứng tăng tốc độ cho phân cảnh lái xe này.“Cảnh này không dùng diễn viên đóng thế sao?”.

Cảnh quay chiếc xe lái vun vút trên đường đèo vừa hoàn thành, giọng đàn ông trầm thấp vang lên.Mang đầy sự nguy hiểm.Chung Thịnh đang ngắm nghía khung hình trên monitor, giật mình quay sang, vị đại tôn thần của ông mất tăm mất tích cả tháng nay bây giờ lại xuất hiện ở nơi này.“Tần…Tần tổng!”Tần Cảnh Sâm một thân quý khí đang bắt chéo chân ngồi bên cạnh anh ta từ lúc nào.“Chi phí đầu tư của Tần thị không đủ để đạo diễn Chung thuê dàn diễn viên đóng thế sao?”Chung Thịnh rối rắm, nhìn sang cô gái trẻ đang bước ra khỏi chiêc xe, nhảy chân sáo đến chỗ này, suy nghĩ có nên quăng củ khoai nóng này sang cho cô ấy hay không?“Đạo diễn ơi, cảnh hồi nãy đã ổn chưa ạ?”.

Lâm Ý Nhiên chưa đến nơi đã ríu rít gọi.Nhìn thấy Chung Thịnh nháy mắt liên tục đến mức muốn co rút, cô mới chầm chậm quay đầu sang nhìn người đàn ông đĩnh bạt ngồi bên cạnh.“Tần Cảnh Sâm? Sao anh lại đến đây?”.Ôi tổ tông của tôi, sao cô có thể gọi thẳng tên ông chủ lớn ra như thế này cơ chứ.

Đạo diễn Chung Thịnh cùng nhà sản xuất lau mồ hôi, gương mặt méo xệch nhìn nhau không dám mở miệng.Nhưng dường như Tần Cảnh Sâm chẳng hề tức giận khi nghe Lâm Ý Nhiên hét toáng tên mình lên như thế.

Hắn nhìn cô đang mặc đồ bảo hộ, đứng lên nhìn một vòng rồi nhíu mày quay sang Chung Thịnh:“Hình như đạo diễn Chung vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi thì phải?”“Về phần diễn viên đóng thế, chúng tôi không phải là không có chuẩn bị…chỉ là…chỉ là…”.

Chung Thịnh ấp úng.“À, là tôi, tôi cảm thấy không cần diễn viên đóng thế đâu, tôi có thể tự làm được.”.

Lâm Ý Nhiên nói chen vào.Bản thân là người ưa hành động mạo hiểm, lại cảm thấy những cảnh thân mật ôm hôn của mình đã phải dùng diễn viên đóng thế, bây giờ ngay cả những cảnh hành động này cũng dùng diễn viên đóng thế thì thật sự không được kính nghiệp cho lắm, cho nên Lâm Ý Nhiên quyết định tự mình thân chinh xuất trận.Tần Cảnh Sâm nghe Lâm Ý Nhiên cảm thấy vẫn không tin tưởng, hỏi lại: “Em có thể tự làm được à? Thật là ko muốn dùng diễn viên đóng thế?”“Ừa, cảnh này đơn giản mà, cần chi diễn viên đóng thế chứ, tôi lại cảm thấy khá vui nữa đó, lát nữa còn có cảnh chiếc xe rơi xuống lơ lửng nữa cơ.”Đôi mắt Lâm Ý Nhiên sáng rỡ, cảm giác vô cùng phấn khích khi nghĩ đến phân đoạn sắp tới chuẩn bị quay.“Thời gian này, cô Lâm rất cố gắng quay phim, ngoại trừ những cảnh thân mật đã thương lượng từ trước với đạo diễn Chung, còn lại đều tự mình thực hiện, không chút nề hà.”.

Hàn Duệ đứng bên cạnh nhỏ giọng giải thích.Tần Cảnh Sâm nghĩ nghĩ một chút rồi gật đầu, căn dặn: “Chú ý an toàn, không được phải hô lên ngay, hiểu không?”Hắn không hiểu lắm, hiện nay Lâm Ý Nhiên đang mang danh bạn gái hắn, lại thêm Hàn Duệ lúc nào cũng túc trực, nếu cô không muốn, bọn họ có 10 lá gan cũng không ai dám ép uổng.Trước đây cũng ko thấy cô liều mạng quay phim như vậy.

Danh tiếng của cô ở những đoàn phim cũ cũng không thuộc dạng tốt.

Việc khó đến tay thì nhất định sẽ kiếm cớ đùn đẩy.Chẳng lẽ đột nhiên phát hiện mình có niềm yêu thích và đam mê với diễn xuất nên muốn thay đổi bản thân, tích cực làm việc?“Được rồi, mọi người tiếp tục đi, tôi ngồi đây quan sát một chút.”.Tần Cảnh Sâm nhẹ giọng rồi trở lại ghế ngồi nghiêm trang như vị thần canh giữ đền thờ.Đại boss đã cho phép, mọi người lại líu ríu chuẩn bị cho phân cảnh sắp tới.Phan Lộ Lộ trong bộ dạng hóa trang tơi tả, đang chờ dặm thêm máu và vết thương trên người, lặng lẽ xích đến gần Lâm Ý Nhiên chỉnh trang lại tóc tai và đồ bảo hộ, nhỏ giọng nói: “Tần tổng có vẻ rất quan tâm đến em đó nha.”“Hả? Có sao?”.“Ừa, người ta là Tần đại tổng tài cao cao tại thượng, làm gì có thời gian rảnh rỗi mà đến thăm ban, vừa đến nơi đã mở miệng chất vấn về việc diễn viên đóng thế, còn không phải do thấy em đóng cảnh nguy hiểm nên lo lắng trong lòng sao?”.

Phan Lộ Lộ nháy mắt.Lâm Ý Nhiên lén lút nhìn qua Tần Cảnh Sâm, nhớ đến thân phận nam chính của hắn trong cái thế giới tiểu thuyết này, lặng lẽ phản bác trong lòng, quan tâm cái cứt chó, nam chính mãi mãi chỉ dành cho nữ chính thôi, phận nữ phụ qua đường như cô đừng có hòng mà sơ múi được cái gì.Thấy Lâm Ý Nhiên im lặng, Phan Lộ Lộ nghĩ cô đang xấu hổ, cười cười không nói thêm.Do có sự trấn giữ của vị đại thần kia, cảnh quay nguy hiểm cũng rất nhanh đi qua, mọi người bàn bạc một chút về hậu kỳ xử lý ra làm sao trong cảnh rồi, cuối cùng Chung Thịnh cũng vỗ tay chúc mừng Lâm Ý Nhiên và Tống Hiên hoàn thành vai diễn, kết thúc một ngày quay phim.Tần Cảnh Sâm vô cùng rộng rãi, tổ chức một tiệc mừng công cho Lâm Ý Nhiên và mọi người trong ê kíp.Lần trước Lâm Ý Nhiên đã chuồn về trước, một phần cô không quá thân thiết với mọi người, còn lại do đang mệt mỏi vì vết thương nên bản thân cũng không muốn tham gia.Tuy nhiên đợt này lại khác, mọi người đối xử với cô rất tốt, cho nên Lâm Ý Nhiên vô cùng thoải mái tham gia buổi tiệc cùng mọi người.Mà ê kíp có ai dám từ chối lời mời của ông chủ lớn chứ, người ta đã ra tay muốn thay bạn gái mời tiệc cho nên tất cả mọi người đồng thanh reo hò kéo nhau đến một khách sạn lớn trên đỉnh núi gần nơi bọn họ quay phim, dứt khoát hôm nay không say không về.Sinh hoạt cùng nhau cả tháng qua, tất cả mọi người đều thân thiết như một gia đình.Đạo diễn Chung Thịnh rót một ly rượu đưa cho Lâm Ý Nhiên cảm thán: “Khổ cực cho Ý Nhiên quá, hi vọng có thể sớm gặp lại cô trong dự án khác.”Lâm Ý Nhiên gật đầu, đưa hai tay nhận, chân thành đáp: “Tôi cũng phải cám ơn đạo diễn Chung đã cho mình cơ hội tốt này, rất mong sẽ được hợp tác lần nữa.”Mọi người nhao nhao lên, ngay cả Phan Lộ Lộ và Cao Lãng cũng đứng dậy quyến luyến, thật sự không muốn chia tay mà.“Đừng lo, rất nhanh thôi sẽ gặp nhau.”.

Tần Cảnh Sâm nhàn tản ngồi bên cạnh, bàn tay vuốt nhẹ lọn tóc sau lưng Lâm Ý Nhiên.“Tần tổng đánh giá cao khả năng của đạo diễn Chung, bên TC Entertainment đã mua bản quyền mấy bộ đại IP, muốn mời đạo diễn Chung dành thời gian ghé qua xem thử.”.

Hàn Duệ đứng bên cạnh thay mặt ông chủ giải thích thêm.Đây là cái vận cứt chó gì thế kia, chỉ vì một lần hợp tác vui vẻ cùng bạn gái đại tổng tài mà Chung Thịnh đã có thể một tay chạm vào các dự án đại IP của TC Ent rồi sao, phải nói là những dự án này trước giờ chỉ giao cho những đạo diễn hạng A cầm trịch.Mọi người nghe xong đưa mắt nhìn nhau, không ai nói với ai một lời, nhao nhao lên chúc mừng Chung Thịnh.Không khí buổi tiệc lại càng thêm vui vẻ.“Không ngờ đó nha, anh có biết Chung Thịnh mừng phát khóc luôn không?”.

Lâm Ý Nhiên thở một hơi, thời gian chung đụng với Tần Cảnh Sâm càng nhiều, cô lại càng bớt đi cảm giác sợ hãi lo lắng mà trở nên thoải mái hơn, có thể là vì biểu hiện bây giờ của hắn khá dễ chịu, không âm u tàn nhẫn như sự miêu tả trong cốt truyện mà hệ thống gửi cho cô, cho nên đôi lúc Lâm Ý Nhiên quên mất rằng người đàn ông này là nam chính sẽ hại đời cô thê thảm lúc sau.“Ừm, người tuổi trẻ tài cao, nâng đỡ một chút cũng không có vấn đề gì.”.“Thật mong có thể tiếp tục làm việc chung với bọn họ.”.

Lâm Ý Nhiên cảm thán.Chiếc xe nhẹ nhàng dừng trước căn hộ của Lâm Ý Nhiên.“Sắp tới em có lịch trình nào nữa không?”.“Chị Hồng vừa nhận cho tôi hai cái quay quảng cáo, anh biết đấy, tôi cũng chưa có mấy tiếng tăm, cho nên lịch trình cũng chưa bận rộn như người ta.”.

Lâm Ý Nhiên vừa nói vừa liếc qua Tần Cảnh Sâm.Không biết dạo này hắn với nữ chính sao rồi ta? Bộ phim Rồng bay phượng múa một bước đưa Triệu Vy Vân lên hàng tiểu hoa mới nổi, hiện tại các nhãn hàng và dự án dồn dập tới gõ cửa.Ngày nam chính thành đôi với nữ chính càng đến gần, chỉ cần thêm một cơ hội kích thích, Lâm Ý Nhiên có thể hoàn thành xong nhiệm vụ.“Ý em là đang trách tôi không đưa tài nguyên cho em để em được bận rộn sao?”.

Tần Cảnh Sâm ý vị thâm trường nhìn Lâm Ý Nhiên.“Không phải, anh không cần đưa gì cho tôi đâu, duy trì như vầy là tốt lắm rồi, ý tôi là…dạo này anh bận bịu như vậy có dành chút thời gian để quan tâm ai đó không?”.

Lâm Ý Nhiên chưa vội rời đi mà nhổm người quay sang Tần Cảnh Sâm dò hỏi.Triệu Vy Vân bây giờ đã có chút tiếng tăm, hẳn là tin tức của cô ta không qua mắt được người đàn ông này, không biết hai người này đã tiến triển đến đâu rồi, hắn có biết đi lấy lòng con gái nhà người ta không đây?“Có chứ.”Biết ngay mà, làm sao có thể bỏ qua được.“Ai thế, nói tôi nghe thử xem.”.

Lâm Ý Nhiên háo hức.“Em.” Tần Cảnh Sâm cười một tiếng, giơ tay búng nhẹ vào trán cô.“Gì chứ, anh mà quan tâm tôi á?”.

Lâm Ý Nhiên bĩu môi, cảm thấy mình bị trêu chọc.“Vậy em nói xem, như thế nào mới là quan tâm đến em.”.

Tần Cảnh Sâm nhoài người sang, khẽ gãi cằm Lâm Ý Nhiên một cái, thật sự rất muốn chạm vào phiến môi đang dẩu ra của cô.“Anh ý, ngoài phong sát tôi ra, anh đừng làm gì cả là đã đối xử tốt với tôi lắm rồi.”Tần Cảnh Sâm híp mắt, lại là vấn đề phong sát này là thế nào.“Tại sao tôi phải phong sát em chứ.

Có phải em đã làm chuyện gì có lỗi sau lưng tôi ko?”.

Hắn bực bội, kéo người tạo ra khoảng cách với Lâm Ý Nhiên.Tất nhiên rồi, gây sự với nữ chính, công kích nữ chính, chỉ là chưa hãm hại như cốt truyện chính nhưng những thứ đó cũng đủ để bị anh vì Triệu Vy Vân hạ lệnh phong sát cô rồi.“Aizzz, cũng phải…”.

Lâm Ý Nhiên thở dài nói nhỏ.Một sức lực mạnh mẽ kéo căng cái cằm của cô, bắt buộc cô phải quay đầu sang, nhìn vào đôi mắt đang tóe lửa.“Em đã làm gì? Nói tôi nghe thử?”.

Người đàn ông cất giọng lạnh lẽo.“Đau…đau…nhẹ một chút, buông ra được không?”.

Lâm Ý Nhiên nhăn mặt, cố gỡ mấy ngón tay của hắn ra.“Em phản bội tôi? Hay là trong lòng có người khác?”.

Tần Cảnh Sâm cười như tu la địa ngục.“Không…không có…”.

Lâm Ý Nhiên xua tay, lắc đầu nguầy nguậy.“Phải không?”.“Tôi thề, hai mươi mấy năm cuộc đời một người bạn trai còn ko có, lấy đâu ra để phản bội.”.

Lâm Ý Nhiên thề thốt.Bàn tay đã buông lỏng, dưới cằm là một mảng đỏ rực.

Có vẻ câu nói của cô khiến người đàn ông này rất hài lòng.Lâm Ý Nhiên tức giận mà không dám phát tiết, chỉ ấm ức lấy tay xoa xoa.“Được rồi, tôi hơi quá tay với em.”.

Tần Cảnh Sâm nhìn cái cằm đỏ ửng của Lâm Ý Nhiên, giọng dịu xuống hẳn.“Tôi chỉ nói một chút thôi, anh đã nổi giận rồi…”.

Xem đi, như vậy làm sao chinh phục được con gái nhà người ta chứ, Lâm Ý Nhiên liếc mắt, oán giận nói.“Tôi tức giận còn không phải vì em sao? Nếu em không làm gì sao cứ nhắc mãi đến việc phong sát thế?”.“Tôi chỉ muốn nói phòng hờ thế thôi mà.”.

Lâm Ý Nhiên dài giọng.“Ngoại trừ việc kia, em có làm gì tôi cũng sẽ không phong sát em.”.

Tần Cảnh Sâm nhấn mạnh.“Việc kia?”.“Không được phản bội tôi, không được có người đàn ông khác khi còn ở bên cạnh tôi.”.

Tần Cảnh Sâm chậm rãi nói từng chữ.Lúc này thì nói hay lắm, đợi đến lúc nhảy vào trong chén của nữ chính đi xem ai lồng lộn đi tìm cô thanh toán.“Tôi biết rồi, đàn ông gì đó, nhất định không có đâu.”Lâm Ý Nhiên không dám cãi lại Tần Cảnh Sâm nữa, mặt xụ xuống mở cửa xe đi một mạch lên nhà.Mà Tần Cảnh Sâm chỉ ngồi trong xe, nhìn mãi theo bóng dáng của Lâm Ý Nhiên, cho đến khi đèn căn hộ của cô bật sáng.Hắn tự cảm thấy hắn là một người quý ông chuẩn mực, tiếp thu đầy đủ văn hóa galant của phương tây lẫn tinh thần nam tử hán đại trượng phu của phương đông, từ trước đến giờ hắn không bao giờ tự tay dùng bạo lực với phụ nữ.Nhưng khoảnh khắc nghĩ đến việc bị cắm sừng, trong người hắn như bốc hỏa, cứ thế ầm ầm dâng lên như núi lửa phun trào, không cách nào khắc chế được.Đây là lần đầu tiên hắn tức giận vì một người phụ nữ..
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện