Toàn Chức Cao Thủ Chương 74: Nắm giữ thông tin

12 giờ, tuy không phải toàn bộ người chơi trên cấp 20 nhưng đa số vẫn còn đang đánh phó bản. Khu mới mở được ba ngày, mọi người vẫn tiếp tục duy trì trạng thái điên cuồng luyện cấp. Về phần những người chơi dưới 20, chưa ra khỏi tân thủ thôn, chuyện của Rừng Rậm Băng Sương chẳng quan hệ gì với họ.

Thương Nhân Quỷ Lùn bị phát hiện lúc nào, ai phát hiện đầu tiên, rốt cuộc có bao nhiêu người chơi phát hiện, ai cũng không rõ được. Nói chung lúc bấy giờ Mưu Đồ Bá Đạo đã nhận được tin tức, lập tức báo cho thành viên trong công hội, người không đánh phó bản đã chạy đi, người còn đang phó bản thì đẩy nhanh tiến độ, Diệp Tu tự nhiên cũng được tiện thể thông báo luôn.

“Thương Nhân Quỷ Lùn đổi mới rồi, chúng ta đánh nhanh một chút, tui phải qua đó gấp.” Diệp Tu bên này cũng chỉ huy đội ngũ tăng tốc.

Đám Điền Thất đầy hâm mộ, xuống tay cũng không chậm trễ, cấp tốc đánh phó bản dưới sự chỉ huy của Diệp Tu, 28 phút đã đánh xong Trại Ân Băng Sương. Sau khi ra khỏi phó bản Diệp Tu liên hệ Dạ Vị Ương, bên phía họ cũng đã phá xong bản, lúc này đang bắt đầu chạy về vị trí mà Thương Nhân Quỷ Lùn thường xuất hiện, Diệp Tu hỏi địa điểm xong liền cho Quân Mạc Tiếu chạy hết tốc lực, Điền Thất tỏ ý muốn xem náo nhiệt, Diệp Tu cũng không ngăn cản.

Khu vực rừng rậm của Rừng Rậm Băng Sương là phó bản, mảnh đất rộng lớn thưa thớt vây bên ngoài chính là khu vực luyện cấp. Dọc theo đường đi Diệp Tu thấy không ít người chơi chạy cùng hướng với Quân Mạc Tiếu. Dù sao Rừng Rậm Băng Sương không thể so với Mai Cốt Chi Địa, nơi này quần chúng đông hơn nhiều, kẻ có tham vọng đối với BOSS hoang dã không chỉ có ba công hội lớn, không ít công hội cũng tích cực tham dự hoạt động này, hơn nữa không thiếu những người muốn lập thành tích. Dù sao thời điểm ba công hội lớn cản tay ngáng chân nhau luôn là thời cơ tốt để lợi dụng, người biết lợi dụng điểm này không chỉ mình Diệp Tu.

“Tui thấy ông rồi.” Đang chạy, bỗng nhiên nhận được tin nhắn, Diệp Tu vừa nhìn là Dạ Vị Ương, nhìn trái nhìn phải, quả nhiên thấy được tên này.

Dạ Vị Ương gửi một lời mời sang, Quân Mạc Tiếu sau khi thoát phó bản cũng đã rời khỏi đội của Điền Thất, Diệp Tu đồng ý lời mời tiến vào đội nhìn thử, đây hiển nhiên là đội chủ lực của Mưu Đồ Bá Đạo, đội trưởng chính là hội trưởng của bọn họ, Dạ Độ Hàn Đàm.

“Chào mừng Quân Mạc Tiếu.” Dạ Vị Ương đánh chữ trong kênh đội ngũ, gửi ra một biểu tượng [vỗ tay].

Bên dưới là một đám người đồng loạt vỗ tay, Diệp Tu cũng nghiêm túc, đáp lại bằng một biểu tượng [ôm quyền chào hỏi].

Hai bên hội tụ, trực tiếp giao lưu bằng giọng nói.

“Người nhiều quá á!” Diệp Tu nói.

“Ừ, lần này không chỉ riêng ba công hội lớn, người đến góp vui cũng nhiều lắm.”

“Ngoại trừ Trung Thảo Đường cùng Lam Khê Các, còn có công hội nào có sức cạnh tranh cao không?” Diệp Tu hỏi.

“Gia Vương Triều, Luân Hồi, Yên Vũ Lâu, Đạp Phá Hư Không, Bách Hoa Cốc, Hô Khiếu Sơn Trang, 301 Độ...”

“Được rồi được rồi..” Diệp Tu phát hiện Dạ Vị Ương có xu hướng nói không ngừng nghỉ.

“Chỉ là Thương Nhân Quỷ Lùn mà thôi, người có năng lực giết nó thật sự quá nhiều.” Dạ Vị Ương nói.

“Cục diện phức tạp như vậy, ông cảm thấy điểm mấu chốt nhất là gì, Quân Mạc Tiếu?” Hội trưởng Dạ Độ Hàn Đàm tới hỏi.

“Thù hận.” Diệp Tu gãi đúng chỗ ngứa, “Bên nào chiếm được thù hận ổn định của Quỷ Lùn, bên đó liền chiếm được thế chủ động.”

“Nhưng ông cũng biết, kéo chặt được thù hận của nó tương đương với việc kéo tất cả thù hận của toàn bộ người chơi ở đây.” Dạ Độ Hàn Đàm nói.

“Thế nên người kéo thù hận không thể chỉ có một người.” Diệp Tu nói.

“Không thể chỉ có một?”

“Đúng, lập một đội DPS bạo lực, phải khống chế được lực công kích phát ra, đảm bảo bất luận lúc nào ở đâu hay ai, chỉ cần nghe được mệnh lệnh là có thể lập tức OT được ngay!” Diệp Tu nói.

“Ông rốt cuộc ưa thích đội bạo lực nhiều đến cỡ nào?” Dạ Vị Ương chọc nguấy.

“Thế sẽ chết rất nhiều người nhỉ?” Dạ Độ Hàn Đàm nói.

“Nếu lợi dụng hết mức địa hình của khu rừng, chưa chắc chết nhiều.” Diệp Tu nói.

“Cụ thể phải làm nào?” Dạ Độ Hàn Đàm hỏi.

“Cho tui 5 DPS có vũ khí tím trên cấp 20. Không thành vấn đề chứ?” Diệp Tu nói.

“Không thành vấn đề. Đội này ai cũng có vũ khí tím hết.” Dạ Độ Hàn Đàm nói.

“Vũ khí của tui là cam đó.” Dạ Vị Ương khoe khoang.

“Mục sư xin hãy tự trọng.” Diệp Tu nói.

“Muốn những nghề gì?” Dạ Độ Hàn Đàm hỏi.

“Toàn bộ đều tấn công từ xa là tốt nhất.” Diệp Tu nói.

“Tui gọi người...” Dạ Độ Hàn Đàm nói, hiển nhiên đội của hắn không thể nào mang đủ cả năm người chuyên tấn công xa được.

“Người lập tức đến.” Dạ Độ Hàn Đàm sau khi liên hệ xong liền nói.

“Thông tin về vũ khí.”

“Chờ.” Dạ Độ Hàn Đàm lại đi thu thập thông tin, sau đó gửi từng cái đến. Hệ Xạ Thủ hoàn toàn là nghề chuyên đánh xa, ngoài ra hệ Pháp Sư và quỷ kiếm sĩ cũng có khả năng đánh xa nhất định. Năm người mà Dạ Độ Hàn Đàm triệu tập đến, ba người hệ Xạ Thủ, lần lượt là thiện xạ, bậc thầy pháo súng và chuyên gia thuốc súng, hai người còn lại là pháp sư nguyên tố cùng quỷ kiếm sĩ, trang bị phù hợp chức nghiệp phối hợp với vũ khí tím. Diệp Tu nhìn qua nhìn lại xong, hỏi: “Cấp kỹ năng thế nào?”

Dạ Độ Hàn Đàm lại chạy đi hỏi, chỉ chốc lát liền nói sơ qua kỹ năng của năm người.

“Trên người có...”

“Anh hai, anh muốn biết gì thì làm ơn nói một lượt luôn đi!!” Dạ Độ Hàn Đàm rơi lệ đầy mặt, mình là hội trưởng đó, chạy tới chạy lui cứ như thư ký ấy, sao có thể như vậy chứ!

“Chủ yếu là tui muốn nắm rõ năng lực công kích của năm người này thôi.” Diệp Tu nói.

“Ông phải nói sớm á, tui bảo họ xem thông tin cá nhân không phải là biết ngay ư?” Dạ Độ Hàn Đàm khóc.

“Năng lực công kích, không phải lực công kích. Vũ khí có hiệu quả đặc biệt gì? Trang bị có kỹ năng phụ trợ không? Sát thương của kỹ năng là bao nhiêu? Mấy cái này trên trang cá nhân có hả?” Diệp Tu nói.

“Anh hai, em sai rồi...” Dạ Độ Hàn Đàm rơi lệ đầy mặt lại chạy đi hỏi.

Sau khi hiểu rõ trang bị, Diệp Tu nói: “Hiểu rõ mấy thứ này rồi, thông tin cá nhân còn cần dùng ư?”

“Không cần ư?” Dạ Độ Hàn Đàm hoàn toàn không biết những lời này rốt cục là câu nghi vấn hay câu hỏi tu từ, hắn chỉ đành hỏi lại.

“Năm người mau đến vị trí!” Diệp Tu nói.

“Ông giữ đội DPS này, tụi tui thì sao?” Dạ Độ Hàn Đàm hỏi.

“Đội của tụi tui phụ trách kéo thù hận, mấy ông mới là đội DPS chủ yếu...” Diệp Tu nói.

Dạ Độ Hàn Đàm rơi lệ, mình cứ như ma mới ấy! Làm sao đây làm sao đây? “Nhìn kìa, Thương Nhân Quỷ Lùn!!” Diệp Tu hỏi thăm tin tức trên đường đi, nhân vật của mọi người vẫn không ngừng đi tới, lúc này cũng đã tới nơi rồi, chỉ thấy cảnh tượng trong rừng vô cùng náo nhiệt, người chơi đang kêu la bắt lấy Thương Nhân Quỷ Lùn.

Toàn thân Thương Nhân Quỷ Lùn này cũng xanh lè, nhưng khuôn mặt không xảo quyệt như lũ quỷ lùn trong rừng hay trong phó bản, con này trông vô cùng hiền hậu. Sau lưng xách theo một cái túi cực bự, đang chạy trốn trong rừng. Thường xuyên đưa tay sờ vào chiếc túi phía sau, lấy ra một món đạo cụ rồi ném đi.

Pháo, lựu đạn, chai cháy, gạch, chai rượu...

Cái nào cũng có.

Nhìn qua tình hình thì có thể thấy được Thương Nhân Quỷ Lùn bị người chơi phát hiện cách đây không lâu, chí ít lúc này còn chưa hình thành vòng vây hiệu quả gì, Thương Nhân Quỷ Lùn dẫn dắt cả đội ngũ, trong miệng lầm bầm loại ngôn ngữ mà người chơi nghe không hiểu.

Sau khi ném ra một cái chai cháy làm dấy lên biển lửa xong, Thương Nhân Quỷ Lùn nhẹ nhàng nắm lấy một nhánh cây bay vọt lên.

Một đường kiếm quang xẹt qua trong khu rừng tờ mờ tối, kiếm khí làm cho lá khô trên mặt đất bị cuốn lên, bay lả tả, Thương Nhân Quỷ Lùn đang bay giữa không trung bị một kiếm chuẩn xác này chém trúng, rơi xuống đất.

Kỹ năng của kiếm khách: Rút Đao Trảm.

Phía sau cây xuất hiện một người: Lam Hà.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện