Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi Chương 50: Mượn chút máu xài tạm!

Lập tức, có người đem đi dâng văn thư lên, giấy trắng mực đen viết xuống , ba người nhìn, không có gì nghi vấn, liền kí tên rồi ấn dấu cho xong chuyện.

“Bãi giá tới ngự hoa viên!”

Ngự hoa viên, bởi vì trận đấu giữa ba vị công chúa mà trở nên phi thường náo nhiệt. Đến xem kịch, ngoài đám quan to và phu nhân lúc nãy ở điện Thái Hòa, còn có đám quý tộc cùng người của thế gia vốn chờ ở ngoài điện, cũng đến ngó nghiên một chút xem cuộc “tỷ thí” chưa từng có này.

Vừa nhìn thấy Mộ Dung Thất Thất, trong mắt Lí Vân Khanh cùng Thượng Quan Vô Kỵ đều hiện lên một chút kinh diễm, bình thường nàng hay mặc thanh lịch, hôm nay lại khiến một đám oanh yến cúi đầu chào thua. Liếc thấy Phượng Thương bên người Mộ Dung Thất Thất, hai người càng thêm kinh ngạc. Nguyên lai Nam Lân vương là nhân vật phong hoa tuyệt đến thế!

Phượng Thương xuất hiện, gây ra một trận náo động, những lời đồn không tốt về hắn đều vì khuôn mặt yêu nghiệt kia phá hết. Nhất là đám tiểu thư vừa thấy hắn là xuân tâm nhộn nhạo, lại nhìn đến bộ trang phục và trang sức trên người Mộ Dung Thất Thất liền hiện lên vẻ hâm mộ không thôi.

“Trời ạ ! Nàng chính là Mộ Dung Thất Thất sao?” Đoan Mộc Y Y và Mộ Dung Thanh Liên nhìn nhau, phát hiện đối phương đều si mê dung mạo của Phượng Thương.

Đoan Mộc Y Y đã nhìn thấy Phượng Thương, thật là một nam tử tuyệt sắc, nhưng mà Đoan Mộc Y Y lại cảm thấy, nam nhân yêu nghiệt như vậy, rất mông lung huyền ảo, nghĩ vậy, nàng lại càng thích Long Trạch Cảnh Thiên thêm một chút.(TC: ta thích tính thủy chung của Y Y)

Chuyện Minh Nguyệt Hinh đến đây để kết duyên, Đoan Mộc Y Y đã sớm biết, hiện tại Minh Nguyệt Hinh tỷ thí với Mộ Dung Thất Thất, tuy rằng Đoan Mộc Y Y cũng không thích Mộ Dung Thất Thất, nhưng lại hy vọng nàng ta có thể thắng. Dù sao nếu Mộ Dung Thất Thất thắng, Minh Nguyệt Hinh sẽ mất thể diện, chuyện này có lẽ là chuyện vui vẻ nhất đối với Đoan Mộc Y Y.

Từ sau khi Phượng Thương xuất hiện, ánh mắt của Mộ Dung Thanh Liên vẫn cứ ngó theo từng cử động của hắn. Trời ạ, nàng lớn đến chừng này, thế nhưng không biết thiên hạ cư nhiên lại có nam tử như vậy, thật quá được thiên địa sủng ái……

Nội dung trong khế ước về cuộc tỷ thí đã công bố, nghe xong mọi chuyện, đám người thi nhau ồ lên. Mộ Dung Thất Thất là phế vật nổi tiếng khắp kinh thành . Mặc dù gần đây, hai ca khúc mà nàng sáng tác được lưu truyền rộng rãi, nhưng cũng không thể thay đổi thân phận phế vật của nàng. Thoạt nhìn, đây có vẻ là một cuộc tỷ thí hoàn toàn bất lợi với Mộ Dung Thất Thất a!

“Đại ca, ngươi thấy thế nào?” Bạch Ức Nguyệt đứng bên người Bạch Mục Phi, ca ca ngọc thụ lâm phong, muội muội thanh thuần thoát tục, đứng ở trong đám người, phi thường gây chú ý.

“A –” Bạch mục phi mỉm cười, vị Mộ Dung Tam tiểu thư này đã tạo nhiều kỳ tích khiến họ ngạc nhiên lắm, nói vậy, hôm nay kỳ tích cũng sẽ xuất hiện! “Ta cá là Chiêu Dương công chúa thắng!”

Bạch Mục Phi chắc chắc như vậy, Bạch Ức Nguyệt cũng cười,“Ta cũng nghĩ giống đại ca!”

Bất quá, đây chỉ là ý nghĩ của Bạch thị huynh muội, đám người ở đây đều nghĩ Mộ Dung Thất Thất nhất định phải thua. Không! Nàng chết chắc rồi! Thua, Minh Nguyệt Hinh sẽ lấy đi tánh mạng của nàng, cho nên thua chính là chết, chết bởi vì thua.

Đài cao dùng để vẽ tranh lập tức được dựng lên, ba người ba nơi, mặc kệ có chuyện gì, mỗi người đều có thời gian một nén nhang. Nhang đã châm, thuốc màu tốt nhất cũng được nhóm cung nữ đưa đến trước mặt ba người.

Đến lượt Mộ Dung Thất Thất, nàng vừa đưa tay chuẩn bị lấy thuốc màu, cung nữ nhẹ buông tay, hộp màu theo đó ngã trên mặt đất, rơi xuống, dập nát, thuốc màu bên trong cũng đổ ra, một trận gió thổi qua, bột phấn này cũng chậm rãi theo gió mà đi.

“Ai nha, ngươi như thế nào lại không cẩn thận như vậy!” Long Trạch Vũ Nhi vui sướng khi thấy người gặp họa, âm thanh ở phía sau Mộ Dung Thất Thất vang lên,“Cái này làm sao bây giờ đâu? Không có thuốc màu, ngươi như thế nào mà vẽ tranh a?”

“Công chúa thứ tội! Nô tỳ không phải cố ý , nô tỳ không phải cố ý !”

Tuy rằng cung nữ một tiếng “Ba” quỳ gối trước mặt Mộ Dung Thất Thất, mồm luôn “Công chúa thứ tội”, nhưng mà ngữ điệu trong lời nói một chút cũng không có sợ hãi, tựa hồ còn có một tia vui vẻ khi thực hiện được. Xem ra cung nữ này nhất định là cố ý, hơn nữa do người khác sai khiến .

Còn việc người nào sai khiến, đợi lát nữa nàng tính sổ sau. Mộ Dung Thất Thất mở giấy Tuyên Thành ra, không nhanh không chậm tự mình bắt đầu mài mực.

“Ngươi cứ quỳ đó –”

Nguyên bản nghĩ rằng không có thuốc màu, Mộ Dung Thất Thất nhất định sẽ tức đến không thở được, hoặc trực tiếp nhận thua. Nhưng nàng từ đầu đến cuối đều bình tĩnh, cũng không để chuyện này làm ảnh hưởng đến tâm tình, thế nên mới khiến mọi người càng thêm bội phục phong thái của Chiêu Dương công chúa nàng.

Gió, từ từ thổi, nhang đã cháy được một nửa.

Minh Nguyệt Hinh cùng Long Trạch Vũ Nhi đã sớm bắt đầu cầm bút vẽ tranh, chỉ có Mộ Dung Thất Thất vẫn như trước, chăm chú mài mực, giống như một chút lo lắng cũng không có, làm cho người vây xem không khỏi thay nàng đổ mồ hôi lạnh!

Lúc này, Long Trạch Cảnh Thiên có chút đứng ngồi không yên, Mộ Dung Thất Thất rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Vừa rồi còn một bộ dáng chắc thắng, lúc này sao lại lộ vẻ thờ ơ như vậy? Chẳng lẽ nàng chấp nhận chịu thua ? Hay là, nàng thật sự không muốn làm Nam Lân Vương phi? Nếu thế, sau khi nàng thua, đến lúc Minh Nguyệt Hinh khiến nàng khó xử, hắn nhất định sẽ ra mặt bảo hộ nàng mới được!

So với Long Trạch Cảnh Thiên, biểu tình của Minh Nguyệt Thịnh tựa hồ thoải mái hơn nhiều, nhưng trong lòng hắn cũng vẫn rất lo lắng, không biết Mộ Dung Thất Thất muốn làm cái gì. Tuy rằng hắn hi vọng Mộ Dung Thất Thất sẽ thắng, nhưng đối với năng lực của muội tử Minh Nguyệt Hinh của mình, Minh Nguyệt Thịnh ít nhiều vẫn biết khá rõ, nếu Mộ Dung Thất Thất thực sự thua, hắn nên bảo hộ nàng như thế nào a?

Người duy nhất không có lo lắng chỉ có Phượng Thương. Vị Vương gia này giống như nắm chắc phần thắng, vẻ mặt phong khinh vân đạm, tinh tế phẩm trà, bộ dàng không chút ưu tư. Thần thái bình tĩnh của hắn càng thêm mê người, khiến Mộ Dung Thanh Liên nhìn thấy mà ửng hồng đôi má.

Vì sao nam nhân tốt như vậy lại bị cái phế vật Mộ Dung Thất Thất kia chiếm lấy? Sớm biết như vậy, nàng nên chủ động thỉnh lệnh, cho dù chỉ là xung hỉ, nhưng có gì quan trọng đâu! Có thể ở cạnh nam nhân như vậy trong một khắc, dù sau đó có chết ngay lập tức, nàng cũng vui vẻ!

“Ngươi, đứng lên!” Đến lúc mọi người đều không thể kiên nhẫn chờ đợi thêm nữa, Mộ Dung Thất Thất hướng cung nữ vừa rồi làm rơi hộp màu ngoắc ngoắc ngón tay, kêu nàng lại đó.

Thấy gương mặt thiên chân vô tà* của Mộ Dung Thất Thất, cung nữ quay lại nhìn xem người ngồi trên ngôi cao. Người nọ đối với nàng gật đầu, cung nữ mới chậm rãi đứng lên, đi đến trước mặt Mộ Dung Thất Thất,“Công chúa, ngài tìm nô tỳ có chuyện gì?” (*chân thật, ngây thơ)

“Ngươi hủy đi thuốc màu của bổn cung, bổn cung tất muốn mượn ngươi một chút “màu” giúp bản cung hoàn thành bức họa này!”

“Lúc nãy, nô tỳ không hề cố ý, công chúa, ngài muốn nô tỳ làm như thế nào?” Tuy rằng luôn mồm “không phải cố ý”, nhưng là trên mặt cung nữ lại viết “là ta cố ý hãm hại ngươi”

Mà ánh mắt vừa rồi của cung nữ đã bán đứng nội tâm của nàng, người nàng nhìn, chính là người mà nhờ Mộ Dung Thất Thất mới có thể hoài thai, hoàng hậu —Đoan Mộc Tình.

“Rất đơn giản, ngươi đến đây!” Chờ đối phương lại gần, Mộ Dung Thất Thất nắm tóc cung nữ lên, đem nước mực nàng vừa mài đổ vào miệng nàng ta.

Không đợi mọi người hiểu rõ mọi nguyện, Mộ Dung Thất Thất tát hai cái ở trên mặt cung nữ,“Phốc –” Cung nữ ăn đau, há mồm, mực nước đen tuôn như mưa, phun ra trên khắp giấy Tuyên Thành.

“Đa tạ !” Mộ Dung Thất Thất vừa dứt lời, tay phải xuất hiện một chủy thủ sắc lạnh, cung nữ chưa kịp giãy dụa, trên cổ trắng như tuyết đã có nhiều thêm một vệt máu, sau đó, máu tuôn ra như suối.

“A!” Cung nữ cảm giác đau, thét chói tai, giãy dụa, nhưng mà mái tóc đen của nàng ta đã bị quấn quanh cánh tay của Mộ Dung Thất Thất, căn bản không thoát được. Lại thấy, trên tay phải Mộ Dung Thất Thất đổi thành một cây bút nhỏ, nhanh tay đem vết máu cùng vết mực loang lổ trên giấy Tuyên thành vẽ thành một bức tranh.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện