Hoàng Hậu Nương Nương Đích Ngũ Mao Đặc Hiệu Chương 32: Có Thể Giết Người Chứ

Editor: Luna Huang

Chờ Ngưng nhi triệt để không khóc, sắc trời đều thấy tối sầm.

Thái dương sa tinh hoàn, đại trù phòng bên kia có nha hoàn đưa bữa tối tới.

Vu Xá Nguyệt dùng chiếc đũa khuấy cơm tẻ, nhìn ba món một canh trước mắt, trong lòng thập phần cảm khái. Nàng tới thế giới này một ngày một đêm rồi, ngựa không ngừng vó đang chơi đùa, hiện tại cuối cùng là ăn một bữa cơm bình thường ~ ngày đầu tiên làm xong vấn đề chất lượng sinh hoạt, tiến độ này coi như là cho người hài lòng.

Bởi vì nói xong không thể gọi Ngưng nhi, nên là Bạch Liên ở một bên hầu hạ.

Vu Xá Nguyệt cho rằng Bạch Liên làm bẩn một buổi chiều, hiện tại lại phải hầu hạ người, nàng sẽ không quá cam tâm tình nguyện. Thế nhưng Bạch Liên cũng không có bất luận cái tâm tình không vui gì.

Thậm chí so với việc ngay từ đầu gặp mặt mang theo phần cao lãnh kia, lúc này Bạch Liên tha thiết chịu khó hơn rất nhiều/. Vô luận chia thức ăn, bưng nước, cử chỉ của nàng đều là nhất lưu quy củ. Mỗi khi Vu Xá Nguyệt nhìn về phía bên nào, Bạch Liên lập tức liền gắp đến.

Ngưng nhi ở một bên kinh ngạc dòm Bạch Liên bận việc, nguyên lai nhất đẳng nha hoàn đều là như vậy a?

Vu Xá Nguyệt cảm thấy sai, ngẩng đầu nhìn vẻ mặt của Bạch Liên.

Bạch Liên cười nhìn qua “Tiểu thư?”

Ánh mắt nàng cong cong như là hai nguyệt nha, Vu Xá Nguyệt cảm thấy có chút buồn cười, lắc đầu biểu thị không có việc gì, sau đó tiếp tục ăn.

Ăn một hồi Vu Xá Nguyệt liền phát hiện một việc: Bạch Liên luôn luôn để nàng uống nhiều nước. Mặc dù nàng căn bản không có nhìn ly trà đặt một bên.

Bạch Liên quả thực thật biết xem sắc mặt người, mỗi lần gắp thức ăn đều là thứ nàng muốn ăn. Nếu là như vậy, vậy nàng thì không nên phạm sai lầm như vậy.

Thời gian Bạch Liên Bạch Liên đưa ly, Vu Xá Nguyệt không có tiếp nhận.

“Buông xuống, ta không muốn uống.”

Bạch Liên lập tức khuyên nhủ “Tiểu thư, uống nhiều nước tốt cho thân thể ——”

“Ai nói cho ngươi biết?”

“Ta…”

Vu Xá Nguyệt vừa ăn một bên hờ hững nói “Không phải là học qua quy củ sao, trước sau khi dùng bữa không được uống nước, để tránh khỏi dạ dày khó chịu. Ngươi là không biết hay đã quên?”

Bạch Liên vội vã cúi đầu, cẩn thận nói “Là nô tỳ sơ sót.”

Sau đó Bạch Liên không đưa nước nuyawx, Vu Xá Nguyệt cả ngày chưa từng vật gì, nàng đói bụng lắm, nên bảo Bạch Liên múc thêm hai lần cơm. Bạch Liên bĩu môi, thật đúng là đủ nàng ăn.

Sau khi Vu Xá Nguyệt cơm nước no nê, chờ Ti Ti cùng Tiểu Linh dọn bàn, lại gọi bốn người các nàng đến trước mắt mình. Bắt đầu phân phó “Bạch Liên, ngươi sau này thiếp thân hầu hạ ta.”

“Vâng.” Trong lòng Bạch Liên có chút nhảy nhót, cúi đầu mỉm cười.

Ánh mắt nhàn nhạt của Vu Xá Nguyệt quét một vòng ba người khác “Ngưng nhi dạy Ti Ti cùng Tiểu Linh ngươi phụ trách. Nói cho các nàng biết trong ngày thường nên làm gì, cùng với ở chỗ này của ta phải có quy củ. Nếu như các nàng làm sai, ngươi cũng phải bị phạt a, hảo hảo quản giáo.”

Ngưng nhi có chút kinh ngạc an bài của Vu Xá Nguyệt, không nghĩ tới tam tiểu thư tin được bản thân như vậy. Nàng kích động không được, lập tức trả lời “Ngưng nhi minh bạch! Ngưng nhi sẽ hảo hảo giáo các nàng!”

Bạch Liên chỉ cảm thấy một cổ lửa giận trùng lên đỉnh đầu, đây không phải là rõ ràng nói cho nàng biết, quyền lợi đều cho Ngưng nhi sao! Còn nói cái gì cho phải hảo hảo giáo các nàng? Ngưng nhi cái loại không có quy củ này, còn giáo người khác?

Bạch Liên cắn chặt răng không có tái phát vấn. Nàng xem như là hiểu, Vu Xá Nguyệt thật là đề phòng bản thân, thật là rõ ràng không để cho mình sống khá giả!

Vu Xá Nguyệt nhàn nhã ngồi ở trên ghế bắt chéo chân, thưởng thức một vòng biểu tình của các nàng xong hỏi “Trong ngày thường đồ ăn đều là đại trù phòng đưa tới?”

“Vâng.” Ngưng nhi mở miệng nói “Hôm nay chính là đại trù phòng mang đến, trước kia… Cũng không biết từ đâu tới.”

Vu Xá Nguyệt biết Ngưng nhi là oán giận, lại hỏi nàng “Nước uống thì sao?”

“Là ở giếng hậu viên. Đại trù phòng xa như vậy, trong viện ta tự có thể nấu nước.”

“Hảo, sau này đến đại trù phòng nấu nước. Các ngươi đều nhớ kỹ cho ta, nước uống vào miệng, không được dùng giếng kia.”

“Vâng.” Mấy nha hoàn chẳng biết tại sao như vậy, mặt mặt tư dò xét.

Bạch Liên vừa nghe trong lòng run, thiếu chút nữa chân mềm quỳ xuống. Nàng đối với Vu Xá Nguyệt thật là sinh ra một tia e ngại! Nàng nhất định là đã biết! Nhất định là đã biết! Nếu không vừa rồi thế nào không uống nước! Nhưng, nàng làm sao sẽ biết a! Không…không có lý do… Phụ cận không người….

“Bạch Liên.”

“Vâng!” Bạch Liên lại càng hoảng sợ, nhanh lên đáp ứng.

“Ngươi đi hỏi đại phu nhân một chút, bao lâu gọi người đến sửa chữa viện tử, cần bao lâu mới hưu chỉnh.” Bạch Liên chỉ cảm thấy đã ánh mắt của Vu Xá Nguyệt xem thấu, nàng tựa hồ là cái gì đều biết. Trong lòng nàng phát khổ, nhỏ giọng đồng ý vội vã đi ra.

Vu Xá Nguyệt khoát tay một cái nói với Ti Ti cùng Tiểu Linh “Hai người các ngươi đi ra ngoài, ta nghỉ một lát.”

Chờ trong phòng chỉ còn lại Vu Xá Nguyệt cùng hai người hai người, Ngưng nhi đóng cửa lại thận trọng vấn “Tiểu thư, giếng kia làm sao vậy?”

Vu Xá Nguyệt lắc đầu nói “Không biết, nhưng nhất định không tốt lắm, sau này dùng một phần nhỏ là được.”

“Vâng…” Ngưng nhi như có điều suy nghĩ suy nghĩ một chút, ban ngày giếng là cho Bạch Liên dùng, có thể tiểu thư cẩn thận đi… Sau đó lại hỏi “Vậy tiểu thư là nhìn ra Bạch Liên có cái gì mờ ám?”

“Nàng chính là đại phu nhân đặt ở trước mặt ta tìm hiểu ta, ta có thể xác nhận.”

“Vậy làm sao bây giờ? Tiểu thư có biện pháp gì ứng đối?” Ngưng nhi có chút lo lắng, đại phu nhân là đương gia chủ mẫu trong nhà này, bị đại phu nhân theo dõi, vậy sau này còn có thể tốt sao.

“Bạch Liên xem như là có chút hơi thông minh, thế nhưng không thành được đại sự ~ không cần lo lắng.” Vu Xá Nguyệt tuy rằng an ủi Ngưng nhi như vậy, thế nhưng trong lòng vẫn có chút bất an. Đại phu nhân thái độ làm người làm việc thoạt nhìn phi thường dịu dàng tinh khiết thiện, thế nhưng không lừa được nàng. Vu Xá Nguyệt nhìn ra được, nàng là một nhân vật hung ác.

Bất quá cư nhiên phái Bạch Liên loại pháo hôi này qua đây, chính là coi thường nàng, chính là có an bài khác. Bổn tôn nguyên lai ngu như vậy, phỏng chừng chắc là người trước đi.

Thấy Vu Xá Nguyệt vẻ mặt ngưng trọng, Ngưng nhi ân cần hỏi han “Tiểu thư? Người làm sao vậy?”

“Không có việc gì… Ngưng nhi, ngươi là người duy nhất cùng đồng cam cộng khổ, ta chỉ có thể tín nhiệm ngươi. Mọi người ở mấy phòng khác đới với chúng ta thế nào, trong lòng ngươi đều biết. Mặc dù là đại phòng không tham dự cũng không phải là người tốt, Kim ma ma gọi ngươi nhìn ta chằm chằm, đại phu nhân tặng nhãn tuyến cho ta. Nên ngoài ta ngươi không còn người có thể tin tưởng được nữa, minh bạch không?”

“Ta minh bạch, tiểu thư ngươi có phân phó cứ nói đi.” Ngưng nhi thập phần thận trọng nói.

“Ta thật bất hạnh nói cho ngươi biết, trong nhà này quả thực khắp nơi đều là địch nhân ~ hơn nữa còn là loại địch nhân khó đối phó nhất.” Vu Xá Nguyệt cau mày “Nếu là mang theo dao nhỏ qua đây cùng ta cứng đối cứng hoàn hảo, hoặc là lấy tướng phủ vi giới hạn, tại đây trong trò chơi trực tiếp giết chết đối phương, vậy với ta mà nói còn giản đơn chút.”

Trong lòng Ngưng nhi có chút sợ “Tiểu thư là có ý gì?”

“Nếu có cần, ta sẽ sát nhân. Ngươi còn theo ta không?”
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện